Thứ Tư, 1 tháng 6, 2022
Tiếng hát trong cỏXXXX
Niệm đi về phía cuối con đường, nơi bầu trời hứa hẹn một cơn mưa lớn. Con đường
như dài mãi ra. Gió lồng lộng muốn hất tung tất cả. Buổi trưa xe cộ vẫn đông
dày. Mọi người đang hối hả trước cơn mưa sắp đến. Niệm vẫn thong thả đi như một
người nhàn tản. Vội làm gì. Con đường nào cuối cùng mà chẳng tới đích. Khác
chăng là nơi ấy có niềm vui hay nỗi buồn. Đôi lúc Niệm có cảm giác mình đang
trôi ì ạch trước thời gian. Cô hình dung ra gương mặt sếp quạu quọ hôm nào cô
đi trễ. Cũng phải thôi. Một cô nhân viên dưới quyền cứ thất thường mưa chiều nắng
sớm, Niệm chưa bị buộc thôi việc là may. Đôi khi Niệm cũng tự ngán ngẩm mình.
Sáng thức dậy chạy bộ năm vòng quanh công viên, ghé chợ mua thức ăn về chuẩn bị
bữa trưa mang theo. Chiều về, siêng thì nấu nướng, lười biếng ăn qua quýt rồi
cũng xong. Có khi cả tuần lười "chuyên trị" mì gói. Để mỗi lần ghé
qua nhà mẹ lại kêu: "Mày ăn uống kiểu đó có mà chết sớm!" Niệm bất
giác mỉm cười. Mẹ luôn là thế. Từ ngày Niệm ra ở riêng, mẹ quan tâm tới Niệm
nhiều hơn. Thỉnh thoảng về nhà thấy mẹ bận bịu bên đàn cháu nhỏ Niệm lại chạnh
lòng. Nhưng Niệm chẳng làm sao khác hơn được. Bởi Niệm hiểu mình luôn là một kẻ
gàn bướng, dở dở ương ương, kiểu "bà cô" nắng không ưa mưa không chịu.
Nên cái tổ ấm Niệm tự tạo, hóa ra lại là một điều hay. Chẳng thà ở xa mỏi chân
còn hơn… Để ít ra mỗi bận ghé nhà, cũng còn được tiếng reo mừng của đàn cháu nhỏ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Từ trong giá lạnh khơi nguồn mùa sau Nhà thơ Huỳnh Văn Quốc là hội viên mới Hội Nhà văn Việt Nam năm 2022. Anh sinh năm 1970, quê ở làng...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét