Thứ Hai, 9 tháng 1, 2023
Thần chết mang tên Dương Nghiễm Mậu hay "nhân tính" qua "Ngã đạn"
Thần chết mang tên Dương Nghiễm Mậu
Kỳ thực có cái gọi là tác giả thời danh hay không! Vô tình
ngó trộm qua mục quảng báo của Tân Văn, về một nữ tác giả thời danh. Ý thời
danh kỳ thực là sự danh và sự thời. Sự thời không tưởng, bởi nhắc tới khái niệm
thời thì tức là thóa mạ thời, thời tính chẳng có thời, thời tính phi thời. Danh
ư! Danh tức là tha hóa, tha hóa là biến thành kẻ khác vậy. Vậy danh là ở người
khác mà có, chẳng phải là thực hữu thuộc về chủ thể phải không! Người ta làm gì
có danh, vạn vật làm gì có danh, danh từ kẻ khác mà có, từ cái khác mà nên. Cho
nên nói, Danh cũng ảo tưởng không kém, nếu không nói là nực cười. Xin bái tạ
hai chữ thời danh!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tuổi chớm thu
Tuổi chớm thu Dòng nắng ấm rửa trôi màu lá cũ lá không vàng để mùa bước vào thu ào cơn mưa run lẩy bẩy trên cành gió đan vuốt … sợi thu và...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét