Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2024

Trúc Linh Lan - Ai sẽ ôm em trong vòng tay

Trúc Linh Lan - Ai sẽ
ôm em trong vòng tay?

Có một ngày em sẽ già đi 
Em gửi vào gió nỗi buồn
Gió mang đi trả về bao nhiêu sắc úa
Vàng mùa thu,
Trắc trở
Em nhặt nỗi buồn giấu lại trong tim.
Em gửi nỗi buồn vào mây
Mây tạc thành núi thành các hình thù trúc trắc
Con dế mèn lau nước mắt
Nhớ một thời rong chơi.
Em nhặt nỗi buồn giấu lại trong tim
Mơ vòng một tay vỗ về
Nụ hôn thời gian tóc trắng
Đường dài mỏi mê
Em giấu nỗi buồn vào trái tim
Trả lại ai lời dịu dàng âu yếm
Em bay qua giấc mơ phù phiếm
Xa hoa đời mình cạn kiệt yêu thương
Em ướp tình yêu  bằng mùi hương
Hoàng lan cuối con đường cũ
Ta đi qua mùa đông
Có một ngày em sẽ già đi!
Thơ viết tặng người đàn bà điên
Người đàn bà đi giữa chiều ba mươi tết,
Phơi trong hoàng hôn thân thể trần truồng cát bụi.
Nụ cười ngu ngơ,
Chị đo đường đời bằng những dấu chân nóng bỏng.
Tay cầm nhành mai,
Sắc vàng của hoa lẫn vào sắc vàng của tóc,
Cháy sém bởi ngọn lửa thời gian,
Chị  ru phận mình bằng câu hát lang thang,
Với chị không còn khái niệm
buồn
vui?
Không giận hờn căm ghét,
Giong ruổi trên đường cầm trên tay năm mới
Tặng mỗi người đi qua.
Người e dè… người lo sợ tránh xa,
Đám con nít quăng vào chị những tiếng reo hò giễu cợt…
Vẫn nụ cười ngu ngơ chị thả từng cánh hoa theo gió,
Mặc cuộc sống vô tình,
Con người vô tình,
Ai biết,
Trong cái đa đoan kia
Có một người đàn bà đa tình
Góc khuất,
giấc mộng xuân.
Hãy khắc em vào trái tim anh 
Anh đừng khắc em vào đá
Nắng gió mưa rồi sẽ bào mòn
Em sẽ lẫn vào trong cát bụi
Biết anh còn có nhớ em không?
Anh đừng khắc em vào dòng sông
Xuôi biền biệt giề lục bình tím ngắt
Sông rồi cạn em lẫn vào trong đất
Anh sẽ tìm em ở đâu?
Anh đừng khắc em vào đêm thâu
Lá sắc lạnh nụ hôn buồn ngái ngủ
Rồi đêm cũng tàn ánh đèn khuya đơn lẻ
Bình minh xóa ký ức bâng khuâng
Anh đừng khắc em vào vầng trăng
Anh ơi trăng tròn rồi lại khuyết
Đêm ba mươi trăng âm thầm từ biệt
Cuộc tình như ly rượu cay.
Anh đừng khắc em vào mây
Lang thang vô định từng ngày
Khoảng trời rộng trập trùng giông bão
Ai sẽ ôm em trong vòng tay?
Ừ thì gió thổi lòng say
Anh khắc em rong chơi hết xuân thì thiếu nữ
Bay đi bay đi những giấc mơ mộng mị
Để rối rắm lòng gió trở mùa sang
Anh ơi! đừng khắc em vào những nơi không anh
Bởi sông sẽ cạn, đá cũng sẽ mòn
Mây bay, gió thổi…
Biển có sâu vẫn một bờ dịu vợi
Trăng có rằm, vẫn trừ tịch cuối năm.
Anh hãy khắc em vào trái tim anh 
Mỗi nhịp đập…
thăng hoa thành nỗi nhớ!.
19/8/2019
Trúc Linh Lan
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cái còn lại hóa cái không

Cái còn lại hóa cái không Nhà thơ Tạ Bá Hương vừa được kết nạp hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 2022. Anh tốt nghiệp Khóa 7 Trường Viết v...