Thứ Sáu, 9 tháng 4, 2021
Bụi gạch
Người nhà ra sức ngăn chị Hạnh lại, nhưng không được, đành phải để cho chị đi đưa anh Tám. Đưa anh đi, chị khóc như mưa như gió. Thế mới biết cái tình nghĩa cầm sắt nó đến là sâu nặng. Chị Hạnh khóc, chị Hạnh gào quật quả. Có tới bốn năm người xúm vào vừa dìu chị vừa đỡ chị. Người nào mắt cũng mọng như quả nhót, ầng ậc nước.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Người mà tôi tìm kiếm Lời tác giả Truyện dài “kịch hoá” Tác giả, có thể hoặc vì non tay, hoặc vì thiếu nghị lực, hoặc do cả hai, không d...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét