Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2021
Về với mênh mông
Đà Lạt năm ấy đón chúng tôi bằng một đợt áp thấp nhiệt đới
dài. Mưa không lớn, chỉ rả rích, nhưng ở lưng chừng phố núi, hình như những hạt
nước dày hơn, nặng trịch một niềm cô độc lạnh giá. Những kiếp mưa bay trên núi
lúc nào cũng vậy. Không theo gió viễn du giữa mênh mông đại dương, không phiêu
lãng cùng những chuyến mây xa để rơi xuống đồng bằng, làm bạn với nương ruộng,
song hành trình của chúng rất có thể phải dừng lại trên một đỉnh đèo hoang dại,
trơ trọi cây cỏ hay giữa một con suối độc hành nơi rừng sâu. May mắn lắm những
hạt mưa núi cao mới có thể kết thúc vòng đời vội vã của mình giữa bạt ngàn sóng
nước hồ Xuân Hương, đêm đêm nghe mùi khoai lang nướng thơm và tiếng người huyên
náo vọng ra từ chợ Âm phủ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Lời tạ lỗi muộn màng
Lời tạ lỗi muộn màng Viết cho H., HQ Tr.Uý tại BTL/HQ bến Bạch Đằng ngày xưa. Nếu anh tình cờ đọc được thì xem như đây là một lời tạ lỗi m...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét