Thứ Hai, 28 tháng 3, 2022
Bâng khuâng tơ trời 1
Chương 1
- Anh muốn em lên Đà Lạt ít nhất là một tuần. Và khi về em phải
mập lên năm ký cho anh. Má em phải hồng hơn đánh phấn, môi em phải tươi hơn
thoa son.
Vân đi nhanh vào nhà, trước tôi. Không thấy cô Trâm ngồi ở
salon, Vân chạy vào phòng cô, tôi cũng chạy theo. Cô Trâm đang ngồi trong ghế dựa,
quay mặt ra vườn hoa. Tôi lại sát bên cô, gọi nhỏ:
Với cuộc sống sung túc và khí hậu này, Đạt còn trẻ mãi,
trẻ mãi cho đến lúc tôi già. Đạt vẫn còn trẻ không chừng. Đàn ông ba mươi mấy
tuổi mới bộc lộ được hết vẻ đẹp chững chạc và hiểu biết của mình. Đàn bà ba
mươi mấy tuổi đã thấy tâm hồn cằn cỗi vì chật vật. Như cô Trâm tôi-Cô không phải
chăm con, không phải sanh đẻ, vậy mà cô vẫn khô cằn như cành cây mục. Cô chỉ mới
ngoài ba mươi, có thể hoặc thua Đạt mội vài tuổi hoặc hơn Đạt một vài tuổi
không chừng vậy mà so sánh hai người, tôi tưởng như là hai thế hệ khác nhau. Đạt
chan hòa nhựa sống. Cô Trâm âm thầm chôn mình trong bốn bức tường.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Giai điệu mùa xuân trong thơ Lương Minh Cừ Thơ anh ghi lấy cuộc đời anh. Đó là những vần thơ vừa chất chứa hoài niệm về bao niềm vui, nỗ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét