Thứ Năm, 31 tháng 3, 2022
Ranh giới mong manh
Lâu lắm, có lẽ gần tám năm hay mười năm gì đó tôi mới gặp lại
gã, thằng bạn cùng quê, cùng học chung lớp chung trường thời phổ thông. Gặp
tình cờ thôi, trước quán cà phê trên phố huyện vào buổi sáng của một ngày giáp
tết. Với ngần ấy năm xa cách, gã không già đi mấy, nhưng tính tình có điềm đạm
hơn, chững chạc hơn, lịch lãm hơn. Gã kéo tôi vào quán gọi hai ly cà phê với bao
thuốc lá con ngựa. Bạn cũ lâu ngày gặp lại chuyện nổ như ngô rang. Gã hỏi rối
rít về chuyện làm ăn, chuyện vợ con, chuyện nhà cửa… Gã cho biết, gã đang làm
chủ một hiệu cắt tóc lớn nhất, sang nhất và cũng đắt khách nhất tại trung tâm
phố huyện. Thanh Thủy, vợ gã vẫn còn ở dưới quê, vừa trông coi ngôi nhà vừa
chăm sóc đứa con đầu lòng và tiếp tục làm nghề thợ may. Cuộc sống vợ chồng gã
hiện nay đang ổn định lắm, vững vàng lắm. Tôi rất mừng cho gã. Đột nhiên tôi hỏi
gã:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái chi còn lại họa còn văn chương
"Cái chi còn lại họa còn văn chương" Những ranh giới giữa đạo và đời đã không còn nữa, mà quấn quyện vào nhau trong một dòng chả...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét