Thứ Tư, 13 tháng 4, 2022
Thêm một khám phá đáng trân trọng về cái đẹp
Thêm một khám phá
Tôi có dịp quen biết Nguyễn Anh Tuấn đã lâu, từ khi chúng tôi
cùng khoác ba lô lên nhận công tác ở Thuận Châu cách đây gần 40 năm, vào mùa
đông năm 1972. Anh dạy cấp III còn tôi thì dạy ở Trường Sư phạm ngay bên cạnh.
Cùng tuổi lại cùng nghề, chúng tôi tự nhiên tìm đến nhau trong sự đồng cảm, sẻ
chia có phần đặc biệt của những người cùng cảnh ngộ. Có điều, anh may mắn đến với
văn chương lại sớm hơn tôi. Dạo ấy, anh đã viết nhiều, cả thơ cả văn. Có bài rất
ấn tượng. Cứ nảy ra ý muốn đọc đi đọc lại… Dầu không nói ra, nhiều người trong
chúng tôi vẫn xem anh là mẫu giáo viên văn đáng khâm phục và nể trọng. Rồi khi
rời Tây Bắc, anh quyết định đến với điện ảnh như một nghề nghiệp. Lại vào thời
buổi đất nước diễn ra nhiều chuyển đổi bộn bề. Vẫn như xưa, anh lao vào công việc,
mê mẩn và hết lòng. Rất nhiều tâm huyết anh bỏ ra để sống chết với cái nghề mới
chọn. Và, phải nói là anh đã gặt hái được không ít thành công trong lĩnh vực
xem ra càng dấn thân càng gặp nhiều chông gai này. Bằng cớ là anh đã có trong
tay không ít giải thưởng về điện ảnh và truyền hình - cả phim lẫn kịch bản văn
học điện ảnh. Nhưng dẫu vậy, tôi vẫn nghĩ, hồn anh hợp với chất văn chương hơn
kia. Nghệ thuật ngôn từ như máu chảy trong huyết quản Nguyễn Anh Tuấn từ những
ngày xa xưa ấy dễ gì đổi thay được! Có thể vì vậy mà khi đã mải mê với nghề điện
ảnh, thi thoảng anh vẫn cứ cảm thấy cấn cá ở đâu đó. Không lúc này thì lúc
khác. Bởi, nói gì thì nói, văn chương và điện ảnh vẫn cứ là hai loại hình nghệ
thuật khác nhau. Càng ngày càng khác nhau, nhất là trong thời buổi kinh tế thị
trường trắng đen thật giả lẫn lộn như nhiều năm trở lại đây… Ý nghĩ ấy càng trở
nên rõ rệt giữa lúc tôi lần giở từng trang, từng trang truyện vừa đặc sắc Xòe
trinh nữ * vốn được anh ấp ủ trong nhiều năm trời. Khởi đầu
có lẽ là vào cái thời gian khó mà đẹp đẽ ở Tây Bắc, và kéo dài cho đến mãi sau
này. Tôi ngạc nhiên vì ý tưởng bao quát của tác phẩm. Đó chính là lời giải cho
một câu hỏi tồn tại từ ngàn đời nay của nhân loại là: Rốt cuộc cái Đẹp đích thực
là gì vậy? Tôi càng ngạc nhiên hơn vì cách xử lý tài liệu khá thanh thoát, khá
nhuần nhị của tác giả. Xin được xác minh những cảm nhận ấy của riêng tôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đội Mũ Lệch Thả vỏ quýt ăn mắm ngấu Hai năm nay, Cả Lĩnh làm ăn phát đạt. Chẳng thế mà hắn ta lại dựng ngay ở phố chính một tòa nhà ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét