Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2022
Chiếc lá cuối cùng
Trong một quận nhỏ phía đông Washington, các con đường chạy
ngoằn ngoèo một cách điên dại, cắt quãng thành những dải nhỏ gọi là
"vùng". Những "vùng" này lọt thỏm trong những góc và đường
cong lạ kỳ. Một con đường cắt ngang với chính nó một, hai lần. Một họa sĩ đã có
lần khám phá là con đường có thể có giá. Ví dụ như khi một nhân viên thu ngân cầm
hóa đơn của màu vẽ, giấy và vải, sau khi đi dọc theo đường này bỗng thấy mình
đã đi vòng lại chỗ cũ mà không hề thu được một xu nào cả!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét