Thứ Năm, 29 tháng 12, 2022
Khát - Truyện ngắn của Nguyễn Anh Đào
Khát - Truyện ngắn
Tôi không biết các loài khác trên trái đất này thế nào,
tôi cũng không rõ đồng loại của tôi ra sao, nhưng riêng bản thân mình, khát làm
tôi chết nhanh hơn đói, tôi cần nước nhiều hơn thức ăn. Mà chắc ai cũng thế,
loài nào cũng thế, nước là thứ cần thiết nhất để duy trì sự sống, chẳng phải đã
được học như thế từ khi còn bé hay sao. Tôi tự vỗ đầu mình, làm như vỗ mạnh thì
những kiến thức căn bản tự dưng nó cũng văng ra, không khiến mình u mê đen tối
nữa vậy. Đôi khi, cứ tự huyễn hoặc mình như thế để đầu óc đỡ rối rắm hơn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái chi còn lại họa còn văn chương
"Cái chi còn lại họa còn văn chương" Những ranh giới giữa đạo và đời đã không còn nữa, mà quấn quyện vào nhau trong một dòng chả...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét