Thứ Hai, 30 tháng 1, 2023
Bờ đê hoa gạo
Chiều nay, anh đứng từ xa đã thấy một người phụ nữ buông tóc
đứng dưới gốc cây, đưa tay hứng lấy bông gạo vừa rời cành. Một phụ nữ đẹp. Anh
nhủ thế khi nhìn từ phía sau. Thằng bé chừng 5 tuổi chơi gần đó chạy lại kéo
tay mẹ: “Mẹ ơi, ra xem này, cái cây này nó nhắm mắt mẹ ạ”. “Vậy à, đâu mẹ xem
nào. Cây xấu hổ đấy con ạ”. “Sao lại xấu hổ hả mẹ? Vì không ngoan à?”. “Ừ,
không ngoan nên người ta gọi là cây là xấu hổ, con phải ngoan nhé, nhớ chưa”.
“Vâng”- Cậu bé trả lời rồi thích thú cầm cái que gạt túi bụi vào đám cây xấu hổ
ven đê, “Vâng”. Người mẹ bế bổng thằng bé lên, hôn vào má nó, rồi không hề biết
có người đang nhìn mình, cô nắm tay thằng bé chạy quanh gốc gạo. Tóc cô gái
tung bồng trên cao. Anh Nghĩa như ngây dại mất một lúc, rồi mới ngồi xuống một
mô đất trầm tư. Nhìn cảnh mẹ con người phụ nữ hạnh phúc, vui vẻ, anh lại nhói
lòng về vết thương trong tim mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tết xưa
Tết xưa Thời gian trôi đều đặn theo một chu kỳ. Hết Xuân, đến Hạ. Rồi Thu, tới Đông. Với khí trời mát mẻ mùa Xuân, chuyển sang oi bức mùa Hè...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét