Thứ Hai, 30 tháng 1, 2023
Truyện ngắn Thu Loan: Thuốc lú
Chúng tôi quen nhau từ thủa đói cơm, thiếu muối, cùng chung trường, chung khoa, chung phòng. Chỉ khác Khoa sinh viên năm đầu, tôi, Cương, Thịnh sinh viên năm cuối. Khoa luôn ý thức mình là lớp đàn em, ngoan ngoãn nghe lời, một điều dạ các anh, hai điều các anh dạ. Dù chúng tôi đã xếp lịch, phân công quét nhà, đổ rác nhưng là đàn ông, thói quen lười biếng thường bám chặt. Quần áo vứt bừa, sách vở để ngổn ngang, mền gối vun thành đống, tàn thuốc vung vẩy khắp nơi… Ở dơ dơ một chút, bừa bộn một chút có chết đâu!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chàng thi nhân đầu bạc XXXX
Chàng thi nhân đầu bạc Nguyễn bước ra khỏi bóng những tán cây. Nhiều năm sau, khi đặt bút viết Truyện Kiều, Nguyễn Du đã thêm một dòng lạc t...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét