Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2023
Lý lẽ đàn bà
Lúc đầu, như mặt kính ướt nước mưa. Nhòe nhượt.
Lúc sau nữa, như ở trong màn sương đục. Không gian không có hình khối. Tiếp đến,
như vừa được nhỏ giọt thuốc atropine làm giãn đồng tử, mọi vật hiện ra có màu sắc,
hình khối, nhưng không rõ nét. Chập chờn, loang loáng. Chị muốn đưa tay giụi mắt,
nhưng hai cánh tay nặng trịch. Có hai khuôn mặt ở rất gần, đang hướng cả vào mặt
chị. Hồi hộp, lo lắng. Đó là Phan và Phong, hai người đàn ông có mặt trong cuộc
đời đa đoan của chị. Họ cùng cười. Nụ cười méo mó và tội nghiệp.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét