Thứ Năm, 27 tháng 6, 2024
Mẹ và ngọn đèn dầu
Thời nghèo khó ở Quy Nhơn, thi thoảng có tiền tôi hay rủ Lê
Văn Ngăn đi uống rượu. Anh nhiều tuổi hơn tôi nhưng xem nhau là bạn vong niên
nên không ngại dốc bầu tâm sự. Khi đã ngà ngà say, nhà thơ “không bao giờ lớn
tiếng” thường rầm rì kể chuyện. Anh có tâm trạng riêng để sống và đối diện với
cuộc đời.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Người chạy xe ôm bến Ninh Kiều
Người chạy xe ôm bến Ninh Kiều Khoảng gần ba giờ chiều tôi rời khách sạn Ninh Kiều, cuối đường Hai Bà Trưng, nhìn ra sông Cần Thơ. Trời ha...
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8Veq0cwx2WUsJeURCV0aV1_vzBj4MKYJoKHn8VzWp8xxacEeqi7NLMkC1qOdYhEFioojv7eAU5vD5d1OVlU65_21Ifxsmd16oNdEG1nutHmOxI1WPlMx6LielL6aWldn90_RPpJN-bT-O-_QbzgVcyWlKmrG33JFFBlKd7-IorJ2GeO_RC-mV4Th8O3MA/w198-h200/EF3BB015DFE8465AB1941CE39508A1F9.jpg)
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét