Thứ Tư, 9 tháng 10, 2024

Bóng mình đừng để lẫn sau bóng người

Bóng mình đừng
để lẫn sau bóng người

Người đi bóng cũng theo đi/ Người ngồi bóng nghỉ có gì lạ đâu/ Hình nào bóng ấy theo nhau/ Bóng mình đừng để lẫn sau bóng người
Giếng làng
Ta về soi bóng giếng làng
Rêu phong bậc đá – ngỡ ngàng lá rơi
Giếng đây – gầu đứt dây rồi
Làm sao vớt được nụ cười người xưa? 
Bóng người
Người đi bóng cũng theo đi
Người ngồi bóng nghỉ có gì lạ đâu
Hình nào bóng ấy theo nhau
Bóng mình đừng để lẫn sau bóng người
Bay trên đèo Khau Phạ
Những chiếc dù bay trên đèo Khau Phạ
Dưới lòng thung dào dạt lúa vàng reo
Em bay đẹp trên bầu trời Tây Bắc
Hồn tôi chừng cũng muốn bay theo…
Phố cổ Đồng Văn
Phố cổ Đồng Văn
Dựa lưng vách đá
Mái ngói rêu phong – rập rờn bóng lá
Tự bao đời gắn bó bên nhau.
Đêm cao nguyên cảm hết chiều sâu
Trăng tình tứ soi nghiêng phố cổ
Những chùm đèn lồng đong đưa mờ tỏ
Từng đôi trai gái tự tình…
Tiếng kèn môi réo rắt rừng xanh
Tìm gọi bạn tình tha thiết quá
Tôi như cánh chim lạc vào đất lạ
Muốn đỗ nghỉ đêm phố cổ nguyên sơ.
Năm tháng đi qua bao cuộc gió mưa
Phố cổ sinh tồn trụ nơi biên ải
Duyên dáng quá nụ cười em gái
Sinh ra từ phố cổ hoa đào
Phố cổ Đồng Văn có tự thuở nào
Như một bảo tàng nơi sơn cước
Nơi tiềm ẩn một góc nhìn đất nước
Nơi địa đầu Tổ quốc thiêng liêng.
Kỷ niệm sông Cầu
Tôi có nhiều kỷ niệm với sông Cầu
Những ngày ấy em còn quàng khăn đỏ
Tôi uống sông Cầu say làn Quan họ
Gạo sông Cầu trắng dẻo thơm cơm
Nhớ những ngày ở trường Sư phạm
Ra sông Cầu tắm tối trăng lên
Nhớ kỷ niệm trường đi chống úng
Đồng Việt Yên – thuyền thúng gặt chiêm
Tôi quen gặt liềm, chưa quen gặt hái
Lưỡi hái ngoắc vào tay ngượng nghịu – em cười
Đêm ngủ mơ thấy ông Đề Thám
Tiếng quân reo, ngựa hý vang trời…
Sáng chủ nhật ra Đáp Cầu dạo phố
Ngắm sông Cầu nước chảy lơ thơ
Em giặt áo bến sông bừng nắng đẹp
Em về rồi – cây đứng ngẩn ngơ…
Mấy thập kỷ qua rồi, nay trở lại
May mắn gặp em cô gái sông Cầu
Em hát say sưa tình người Quan họ
Ngày ấy sao anh chẳng mời trầu?
Bây giờ tóc đã điểm màu
Hẹn anh về với sông Cầu hội Lim
Cùng người xe chỉ luồn kim
Trái tim tìm đến trái tim đừng về…
Biển gọi
Cuộc phân ly Lạc Long Quân – Âu Cơ
Đất nước thành hình hài một dải
Xuống biển lên ngàn những miền xa ngái
Vẫn từ trong một bọc – trứng – hồng
Thế núi
Hình sông
Nghiêng mình ra biển
Tạo nên hình hài Tổ quốc thân yêu
Hoàng Sa
Trường Sa
Và trăm ngàn đảo nhỏ
Là cơ thể thịt da ta đó
Là linh hồn Tổ quốc ở Biển Đông
Con cháu Lạc Long Quân
Tự bao đời ra khơi chài lưới
Hồn đất đai gửi gắm cánh buồm
Vượt muôn ngàn sóng gió trùng dương
Đêm mưa nguồn
Nhớ nơi chớp bể
Những dân binh từ bao thế hệ
Theo lệnh triều đình gìn giữ đảo xa (1)
Hoàng Sa
Trường Sa
Biển đảo của ta
Trường tồn bao thế kỷ
Tôi đã học trong giờ địa lý
Trân tấm bản đồ – biển đảo Việt Nam
Nếu cần đo – đo bằng Luật biển
Bằng sử xanh minh chứng tự bao đời
Bằng đạo lý và lương tâm công chúng
Bằng máu xương của Tổ quốc chúng tôi
Phải chặn lại những con tàu xâm hại
Vào vùng biển đảo của ta (2)
“Nam quốc sơn hà” (3)
Chủ quyền bờ cõi
Tổ quốc lại âm vang lời biển gọi
Những câu thơ nổi sóng Bạch Đằng.
Chú thích:
(1) Từ thế kỷ XVIII, triều Nguyễn đã cắt cử dân binh thay phiên ra canh giữ đảo Hoàng Sa.
(2) Ngày 26.5.2011, tàu hải giám mang số hiệu 84 của Trung Quốc đã xâm phạm.
(3) Thơ Lý Thường Kiệt.
4/8/2024
Kim Dũng
Theo https://vanvn.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tiếng chuông tìm lên tháp chuông

Tiếng chuông tìm lên tháp chuông Con nhện gầy, thói quen cũ/ Giăng một sợi, nghe chừng là tơ,/ Sáng nay sáng, sáng không thấy điểm chạm/ P...