Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2025
Truyện ngắn Vũ Trọng Phụng
MỞ ĐẦU
Biếm hoạ là lối vẽ châm biếm; ở đó, bằng các biện pháp
phóng đại, cường điệu một vài nét nổi bật nào đó đối tượng được vẽ thành méo
mó, dị dạng để tạo hiệu quả châm biếm. Trong văn xuôi nghệ thuật, người ta có
thể dựng chân dung nhân vật theo lối biếm hoạ này. Huyện Hinh trong Đồng
hào có ma của Nguyễn Công Hoan là một trong những nhân vật biếm hoạ như thế.
Nhân vật là con người cụ thể được miêu tả trong tác phẩm văn
học. Nhân vật văn học cơ bản có những thuộc tính, tính cách như con người. Nhân
vật con là nơi thể hiện quan niệm nghệ thuật về con người của nhà văn trong quá
trình sáng tác. Nhân vật gắn liền với chủ đề và cốt truyện của tác phẩm. Nhân vật
trong truyện ngắn cũng không nằm ngoài vấn đề trên.
Kết cấu trong truyện ngắn Vũ Trọng Phụng theo khảo sát của
chúng tôi thường là kết cấu hồi tưởng. Theo dòng hồi tưởng, nhà văn đưa
người đọc đến những câu chuyện. Đó là những câu chuyện kể về những sự kiện, sự
việc xảy ra như những “lát cắt” trong cuộc sống nhưng có ý nghĩa khái quát cao.
Kết cấu hồi tưởng có hình thức bắt đầu như “Nhà văn sĩ T. L. một hôm
kể lể với tôi” (Con người điêu trá); “Xưa kia tôi chưa biết "đi săn"
là thế nào. Nhưng mà từ thuở nhỏ, tôi vẫn ao ước có một khẩu súng để có thể được
đi săn luôn luôn.” (Đi săn khỉ); “Hôm ấy, cụ Bá ông quả quyết mở ví tiền để trả
cho anh lái chó cái giấy bạc một đồng. Cụ sung sướng cực điểm vì rằng con Vện
mà cụ mới mua đấy, theo ý cụ, là một con chó có... di tướng” (Một con chó hay
chim chuột); “Thời xưa, khi loài người chưa đến nỗi phải sống chen chúc nhau
trong những căn nhà rộng như hang chuột của cái thế kỷ tiến bộ này, cổ nhân
cũng đã có những câu như "trạch lân xử" và "bán anh em xa mua
láng giềng gần" để thuyết minh về cái liên lạc hệ trọng giữa những người sống
gần gũi nhau, đề phòng những lúc nguy nan, tối lửa tắt đèn, hoạn nạn, dễ cầu cứu
nhau. Ngày nay, nhờ nạn nhân mãn, những thuế thổ trạch quá nặng, bọn người ít
tiền chúng ta đã không còn biết cái tình liên lạc của "láng giềng”, để mà
hiểu rõ cái gì là cái hệ trọng của người "ở chung" đối với ta, lại
thân mật hơn ông láng giềng thuở trước. Nói thế rồi, bây giờ tôi mới xin kể một
chuyện của tôi đối với một gia đình đã "trạch lân xử” với gia đình nhà
tôi. Đọc rồi, độc giả nên sẽ tha thứ cho tôi, vì tôi đã là một kẻ khốn nạn.” (Một
đồng bạc); “Buổi chiều hôm ấy, bà chủ vừa gãi đỏ cả hai bàn chân vừa kêu” (Tự
do)… Kết cấu hồi tưởng có tác dụng đưa người đọc đến với câu chuyện, sự kiện.
“Kết cấu bao hàm một trật tự thông báo nhất định đối với người đọc về việc xảy
ra” [Dẫn luận nghiên cứu văn học – Pôxpelop chủ biên; chuyển dẫn từ Bùi Việt
Thắng [100, 17]). Để làm cho tác phẩm trở thành một chỉnh thể thẩm mĩ thống nhất
và sinh động, nhà văn phải tìm tòi sáng tạo kết cấu cho truyện. Theo kết cấu hồi
tưởng, Vũ Trọng Phụng đã đưa người đọc khám phá những “lát cắt” của cuộc đời
phong phú, đa dạng. Thông qua những “lát cắt” đó, ông thể hiện quan niệm nghệ
thuật về con người, phê phán những hiện tượng ngược đời, bi hài và cả những
chuyện trái luân thường, đạo lý. Vũ Trọng Phụng có khá nhiều truyện được xây dựng
theo kết cấu truyện lồng trong truyện. Một cái chết; Cái ghen đàn ông; Một
đồng bạc… là những truyện ngắn có kết cấu hồi tưởng.
Mở đầu câu chuyện là cái hoàn cảnh “lo buồn” của Xuân bởi nó đã mất đi đôi chân – nguồn kiếm sống của nó: Mấy hôm nay, thằng Hai Xuân xem ra có ý lo buồn lắm. Phải, ở vào cái cảnh như nó bây giờ, thì đến ai mà chả đâm lo; bảo nó không buồn sao được?, để rồi đưa người đọc trở về thời gian trước kia thằng Xuân còn lành lặn, vui vẻ, yêu đời. Cái nghề xe kéo làm “ngựa người” ngày ngày “dang” chân trên mạt đường rải nhựa khi lửa hạ chang chang, hay bì bõm trên giải đê trơn mỡ đổ khi mưa phùn gió bấc... mà đối với thằng Hai, nó vẫn cho là vui vẻ lắm... bởi nó chẳng phải ăn nhờ ai mà lại còn nuôi được bố được mẹ, đỡ anh nó. Vào những buổi chiều mùa hạ sáo diều vo vo réo rắt hay buổi chiều mùa thu gió vàng hắt hiu, trong những cảnh hoàng hôn của tiết xuân mát mẻ hay của trời đông lạnh lùng; mỗi khi hình thằng Hai tay vòng càng đi trước cái xe, vẽ cái bóng thật dài trên giải đường trắng xoá, thì tận trong làng xa lắc xa lơ cũng có người nghe thấy nó cất giọng ồ ồ, nghêu ngao hát cái bài “xẩm” của nó tuy cụt đầu cụt đuôi thật, nhưng nghe nó cũng hay hay:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tính quy phạm và sư phá vỡ nó trong thể loại thơ đương luật văn học trung đại Việt Nam
Tính quy phạm và sư phá vỡ nó trong thể loại thơ đương luật văn học trung đại Việt Nam 1. Khái niệm 1.1. Thể loại Đường luật Thơ Đường là kh...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét