Thứ Năm, 3 tháng 3, 2022
Thung lũng trăm năm 2
CHƯƠNG 11
- Cháu à, khi ta còn ở bon Cây ngo đỏ,có một bận ta đi thăm
người bà con ở cách bon ta mấy ngày đi bộ. Đến bon Dòng suối của người Lạch, ta
gặp một Gru đang giúp dân làng trừ con ma đang làm bệnh cho mấy người bà con.
Sau ba ngày ba đêm cúng, chỉ có em ta là khỏi bệnh, còn hai người kia thì chết.
Dù không đạt kết quả hoàn toàn nhưng dân làng bon Dòng suối của người Lạch cũng
cảm ơn Giàng đã cho ông Gru trị bệnh cho ông K’Bia. Ông Gru nói cho ta biết rằng
trên núi Bi Đúp có một loại cỏ, ai hít phải khói của nó sẽ đánh mất linh hồn,
chỉ khi nào uống nước tại suối Giọt nước mắt của Thần linh mới hết. Ta đã nghĩ
mấy hôm nay rồi, chắc ta và anh và thằng Quang và thằng Sa đều hít phải thứ
khói đó. Vì vậy thằng nhỏ hôm qua và hai thằng này mới dặn đi dặn lại là mỗi
ngày chúng ta phải uống ít nhất một quả bầu nước suối Đen, suối Đen là cách gọi
của Giọt nước mắt của Thần linh mà ông Gru nói chăng? Nếu những gì ta biết là
đúng, có lẽ ta sẽ phải ở đây suốt đời không đi đâu được nữa. Cháu đã thấy người
bị Thần núi bắt mất linh hồn chưa? Bác sợ lắm!
Vương Đình Huệ vui vẻ ra lệnh. Trương Đại Quá mỉm cười nói
“tuân lệnh, thưa Gru!”. K’Quang và K’Sa nhìn Trương Đại Quá, dường như họ ngạc
nhiên không hiểu vì sao Trương Đại Quá vui như vậy. Vương Đình Huệ nghiêm mặt
ra vẻ không vừa lòng, còn ông K’Rè không nói năng gì cả, ông im lặng đi, tay
ông thỉnh thoảng đập vào một bộ phận nào đó của cơ thể. Đó là thói quen của
ông, không một con côn trùng nào có thể bám vào người ông được. Mỗi khi đi rừng,
ông K’Rè đều lấy một ít muối bọc vào một miếng vải, đó là “đồ nghề” đập vắt của
ông. Mùa mưa vắt rừng là nỗi kinh hoàng của những người đi rừng. Chúng đánh hơi
nhanh lắm, bằng một cái búng mình, con vắt đã bám vào động vật máu nóng không kể
thú hay người. Chúng tìm một mạch máu và hút cho bằng no mới thôi, lúc đầu con
vắt chỉ bằng đầu tăm, khi no máu nó có thể to bằng đầu đũa! Nhưng với ông K’Rè,
một con người sinh ra từ rừng núi, bất kỳ con vắt bám chỗ nào ông đều biết cả.
Với một cái đập tay bằng túm muối con vắt rơi ngay xuống đất!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tưởng chừng như
Tưởng chừng như (Nói với Gaston, 15.Dec.2013-15.Dec.2020) Đập cổ kính ra tìm lấy bóng Xếp tàn y lại để dành hơi (Khóc Bằng Phi, Vua Tự Đứ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi 1. Trong lịch sử văn học Việt Nam, cảm thức thiên nhiên của các thi nhân không phải là hiếm. Nhưng t...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét