Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2022
Nơi không có thời gian
Dường như trong cuộc đời của không ít người, hiếm khi có được
khoảng thời gian yên tĩnh kéo dài, dẫu chỉ vài tháng, thậm chí vài tuần chẳng hạn.
Hẳn nhiên, khái niệm "yên tĩnh" là để chỉ một trạng thái bình an của
tâm thức ở cấp độ cao hơn những diễn biến tâm lý bình thường hằng ngày nhưng
cũng rõ ràng, chưa phải đã vươn tới tầng nấc sâu xa trong khái niệm về sự tịch
tĩnh, hiểu như một kết quả trong quá trình tu tập. Lan man như thế, để nói rằng,
thoi gian sống của đa số người trong chúng ta thường bị tiêu phí đi khá vô ích, và cũng để nói rằng dường như tôi đã may mắn thọ nhận được niềm hạnh phúc ấy
trong những ngày mùa đông năm vừa qua, dưới mái chùa Quán Thế Am, bên ngọn Kim
Sơn thuộc khu vực Non Nước (Đà Nẵng). Trong đời, có nhiều điều đã quên đi, có
những khuôn mặt lờ mờ hiện lên trong bóng tối của ký ức, có những kỷ niệm cay đắng
hay ngọt ngào lướt qua trong ánh chớp của chiếc đèn kéo quân hoài niệm; nhưng
hơi thở tàn đông trên rặng cây nắng chiều trước sân chùa, vầng trăng sáng ấm
bên thềm núi, những trận gió đẫm mùi vị biển khơi giận dữ rung mình trên mái
tôn những đêm mùa đông Trung bộ..., tôi biết, sẽ còn đẫm nét cho đến dài lâu,
nếu như không muốn nói rằng mãi mãi, trong tôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Thành phố vắng bóng mặt trời Nhà văn Trần Quốc Cưỡng là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, nguyên Chủ tịch Hội VHNT tỉnh Phú Yên. Xuất thân...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét