Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2022
Chỉ là trái xanh
Tôi vẫn có thói quen gọi tên em, thì thầm trong bóng tối một
mình với tất cả thân thương, trìu mến. Cái tên có nét kiêu kiêu, thoảng buồn.
Nhưng giờ đây mọi cái đã thay đổi sau lần kiến tập, em không chờ tôi đi ăn cơm
nữa, em cố tình né tránh nói chuyện với tôi mặc dù tôi và em vẫn gặp nhau mỗi lần
lên lớp. em vui đùa với bạn bè để che đi nỗi mất mát hay đang cố tình giễu cợt
tôi?! Chẳng cần biết, tôi chui vào chiếc vỏ ốc im lặng náu mình chờ hết năm học.
Tụi bạn kháo nhau: “Ôi, hờn giận thường tình rồi chúng lại đến với nhau”. Nhưng
không, ba tháng rồi em vẫn thờ ơ với tôi thậm chí không một lời chào. Bắt gặp
nhau, ánh mắt bối rối cúi mặt quay đi. Không phải em cầu xin ở tôi, em vốn rất
kêu hãnh cũng như tôi đặt lòng tự trọng lên trên hết.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái còn lại hóa cái không
Cái còn lại hóa cái không Nhà thơ Tạ Bá Hương vừa được kết nạp hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 2022. Anh tốt nghiệp Khóa 7 Trường Viết v...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét