1. Nước - tấm
gương của sự sống
Từ những bản nhạc giao hưởng của Beethoven, Schubert, Mozart…
đến nhạc Rock của Heavy Metal, Led Zeppelin, Guns N’ Roses; từ những bức tranh
thời Phục Hưng của Raphael, Leonardo Da Vinci, Titian… đến những bức ảnh khỏa
thân thời hiện đại; từ bức tượng David trứ danh của Michael Langelo đến con búp
bê ma Anabelle của phim kinh dị Hollywood; từ những kiệt tác văn chương của Ngô
Thừa Ân, Tào Tuyết Cần, William Shakespear, Victor Hugo… đến những tác phẩm văn
học theo trường phái hiện đại và hậu hiện đại, những ngôn tình, đam mỹ… nhân loại
chúng ta vẫn đang vô tư thụ hưởng những sản phẩm tinh thần mà chưa có mấy ai thực
sự quan tâm xem ảnh hưởng của thông tin mà những tác phẩm âm nhạc, hội họa,
hình ảnh và ngôn từ ấy lên sức khỏe tâm thần và thể xác của chúng ta như thế
nào.
Bài viết dài kỳ này thử giải đáp những câu hỏi ấy theo một
góc nhìn khác, trên cơ sở tổng hợp cả những khám phá gần đây của khoa học và những
kinh nghiệm cổ xưa.
Trước hết, chúng ta hãy tìm hiểu về nước - một điều mới nghe
có vẻ không mấy liên quan đến vấn đề đang đề cập, qua những thí nghiệm thú vị
và đáng kinh ngạc của tiến sĩ Masaru Emoto.
Nước, khởi nguồn của sự sống
Nước có mặt khắp nơi trên hành tinh xinh đẹp này, từ những đỉnh
núi quanh năm tuyết phủ của dãy Hy Mã Lạp Sơn đến những dòng Trường Giang,
Hoàng Hà hay Hằng Hà hùng vĩ, từ những dòng sông băng ở hai cực Trái Đất đến những
dòng sông ngầm trong lòng đất, từ thác nước Hồ Khẩu ở Giang Tây đến thác
Victoria ở Zimbabwe… Nước chiếm đến 70% diện tích bề mặt Trái Đất.
Trong các vật chất hữu cơ ta biết, nước chiếm phần lớn trọng
lượng và thể tích. Ví dụ, một chiếc lá khi ta vò nát, thì nó chảy ra nước. Vò
đi vò lại cuối cùng chẳng còn gì. Như vậy nước cấu thành phần lớn vật chất hữu
cơ. Hiểu được nước, là ta hiểu được vô vàn hiện tượng của thế giới sinh vật.
Nước là nguồn gốc của sự sống. (Ảnh: pixabay.com)
Nước quan trọng đến mức ngay lập tức, nó ảnh hưởng đến kinh tế
bang California khi chính quyền bang này yêu cầu cắt giảm 25% lượng nước tiêu
dùng của toàn bang do tình trạng khô hạn và nguồn nước tự nhiên từ tuyết trên
núi đã bị khai thác gần hết. California là bang có sản lượng nông nghiệp lớn nhất
nước Mỹ, là nguồn cung cấp 1/3 sản lượng rau và 2/3 sản lượng trái cây cho cả
nước Mỹ, đồng thời là nơi xuất khẩu nông sản lớn nhất trên toàn nước Mỹ. Năm
2015 khi chính sách tiết kiệm nước lần đầu tiên được ban hành, vô số đất nông
nghiệp bị bỏ hoang, nông dân thất nghiệp và nông sản sụt giảm nghiêm trọng. Người
ta thấy đi bán nước còn có lợi nhuận hơn trồng cây.
Tất nhiên, trong buổi toàn thế giới trở thành một ngôi làng gồm
các hộ dân ảnh hưởng lẫn nhau nên khi ngô California thất thu, thì đàn bò và lợn
đông nhung nhúc của Trung Quốc cũng bị đói, và người Trung Quốc sẽ thiếu thốn
thực phẩm. Tai họa bắt đầu từ nước.
Ai cũng hiểu rằng trong thức ăn, nước uống chúng ta dùng hàng
ngày đều là nước có nguồn gốc từ những dòng nước ngọt quý giá ấy của thiên
nhiên. Không có nước thì không có sự sống của sinh vật.
Nước là tấm gương phản chiếu tâm thức của vạn vật
Tuy nhiên, một người Nhật Bản đã đi xa hơn thế. Sau nhiều năm
nghiên cứu về nước, tiến sĩ Masaru Emoto, cũng là một bác sĩ theo phương pháp Y
học thay thế, đã công bố những kết quả thí nghiệm của mình với nước. Ông quan
sát sự tạo thành tinh thể nước với các loại nước khác nhau và phản ứng của nước
dưới những tác động khác nhau của âm thanh, hình ảnh và ngôn từ. Nước sạch
trong thiên nhiên dù ở bất kể nguồn nào: Sông băng, sông ngầm, nước suối tự
nhiên… đều có thể hình thành những tinh thể lục giác rất cân đối và đẹp đẽ. Ngược
lại, nước bị nhiễm chất hóa học nhân tạo như nước máy chứa clo (một loại chất tẩy)
ở Tokyo thì không thể hình thành tinh thể nào.
Nước qua xử lý. (Ảnh: dkn.tv)
Nước tự nhiên. (Ảnh: dkn.tv)
Trong những thí nghiệm tiếp theo, nước được tiếp xúc với những
ngôn từ. Kết quả là ngôn từ đẹp cho kết quả là những tinh thể rất đẹp và cân đối,
bất kể những ngôn từ đó được thể hiện bằng ngôn ngữ nào trên thế giới.
Tình yêu và lòng biết ơn cho hình dạng tinh thể nước tinh tế
nhất, đẹp nhất.
Và ngôn từ xấu thì kết quả cũng tương tự như khi nước bị ô
nhiễm, nó không thể tạo thành tinh thể hoặc tạo thành hình ảnh méo mó rất đáng
sợ.
Ảnh tinh thể nước khi tiếp xúc
với các ngôn từ. (Ảnh:
pinterest.com)
Thậm chí câu nói: “Mày làm tao bực đấy, tao sẽ giết mày” còn
tạo ra hình một người đàn ông cầm súng. Và từ “quỷ dữ” thì trông thật tối đen
ghê rợn.
Ảnh tinh thể nước khi tiếp xúc với câu nói: “Mày làm tao
bực
đấy, tao sẽ giết mày”, và từ “quỷ dữ” (Ảnh: dkn.tv)
Còn với âm nhạc thì sao?
Đây là kết quả khi cho nước nghe nhạc của Beethven, Mozart.
Đặc biệt với bản Hồ Thiên Nga nổi tiếng của Tchaikovsky, tinh thể nước mô tả
đúng nội dung của bản nhạc. Thế nhưng khi được nghe những âm thanh chát chúa và
lời ca tục tĩu của một số bản nhạc Rock thì sao? Kết quả giống như khi nước tiếp
xúc với từ “Đồ ngốc”.
Tinh thể nước biến đổi khi nghe
các bản nhạc khác nhau. (Ảnh:
dkn.tv)
Vậy nước sẽ phản ứng ra sao với các hình ảnh? Không chỉ là
các tinh thể đẹp, mà nó còn mô tả đúng tinh thần và nội dung của bức ảnh ấy.
Hình dạng tinh thể nước khi
ngắm nhìn ảnh Trái Đất. (Ảnh:
dkn.tv)
Tinh thể nước khi được ngắm hình ảnh Trái Đất rất đẹp, tuy
nhiên có chút biến dạng. Và đấy là tình trạng của Trái Đất hiện nay.
Còn đây là hình ảnh tinh thể nước khi nhìn thấy bức ảnh mặt
trời, rặng san hô, một hồ nước tại công viên quốc gia Yellow Stone (Mỹ)
và hình ảnh tinh thể nước khi nhìn thấy bức ảnh thác Victoria.
Tinh thể nước biến đổi kỳ diệu khi nhìn
các bức ảnh khác
nhau. (Ảnh: dkn.tv)
Với hình ảnh rặng san hô, là cả cụm tinh thể nhỏ. Còn hình ảnh
một hồ nước tại công viên quốc gia Yellow Stone (Mỹ), tinh thể nước còn thể hiện
cả màu sắc như một viên đá quý, rất tương đồng với màu sắc của hồ nước. Và hình
ảnh tinh thể nước khi nhìn thấy bức ảnh thác Victoria đã đề cập ở trên, tinh thể
hình thành những cột rộng như dòng thác hùng vĩ đang đổ xuống.
Còn có một thí nghiệm đã được 100 nhà khoa học chứng kiến. Một
ly nước được đặt trước hình ảnh của nhà độc tài Hitler và một ly nước khác được
đặt trước hình ảnh của nữ tu sĩ nổi tiếng với lòng từ bi là mẹ Teresa.
Hai ly nước đều được đông đặc ở -20ºC và rọi lớn đến 300 lần
độ phóng đại. Kết quả ly nước được đặt cho xem hình ảnh mẹ Teresa thì tinh thể
rất thanh nhã và đẹp đẽ – bông hoa sáu cánh. Ngược lại ly nước được đặt trước
hình ảnh Hitler, tinh thể rất xấu xí và ghê sợ. Khi toàn thể chứng viên xem thấy
những hình ảnh kết tinh này, mọi người đều cảm động vô cùng.
Như vậy, chúng ta có thể thấy rằng: Tinh thể nước không chỉ
thể hiện hình ảnh mà cả nội dung trong những thông điệp của ngôn từ, âm thanh,
hình ảnh mà nước được nhìn thấy, nghe thấy. Những thông điệp tốt như những hình
ảnh từ thiên nhiên, vũ trụ; những lời nói yêu thương và biết ơn, những từ ngữ
trí tuệ; những âm thanh tuyệt diệu có tính hướng thượng giúp tâm hồn thăng hoa…
thì tinh thể nước có hình lục giác rất đẹp, có màu sắc và hình thức giống như
những thông điệp mà nước được tiếp xúc. Ngược lại, với nước bị ô nhiễm hoặc phải
tiếp xúc với những ngôn từ xấu, miệt thị, đe dọa, chửi bới hoặc hình ảnh xấu
thì nước không hình thành được tinh thể hoặc có những hình ảnh màu sắc rất đáng
sợ.
Từ trước đến nay chúng ta vẫn hiểu rằng, nước là một tấm
gương phản chiếu hình ảnh của vật thể soi bóng trên nó, như những câu thơ của Tế
Hanh trong bài thơ “Nhớ con sông quê hương”: “Quê hương tôi có con sông xanh biếc,
nước gương trong soi tóc những hàng tre”. Nước còn phản ánh đúng hình dạng của
vật chứa nó: “Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài”. Tuy nhiên, bây giờ ta biết thêm rằng,
nước còn phản chiếu tâm hồn, suy nghĩ, tín tức của mọi vật mà nước được nhìn thấy.
Ấy cũng như là: “Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè, tỏa nắng xuống lòng sông lấp
loáng”.
Ngạn ngữ Trung Hoa có câu: “Thủy vi tâm chi kính”, tức là nước
là tấm kính phản chiếu tâm chúng ta.
Nước chính là một ổ cứng vĩ đại của vũ trụ ban cho Trái Đất, nơi
lưu trữ mọi thông tin mà nước tiếp xúc. Tuy nhiên, vì sao chỉ có những lời yêu
thương, những ngôn từ trí tuệ, những âm thanh đẹp nâng tâm hồn con người cao
thượng hơn, những hình ảnh trong sáng, từ bi, thuần khiết… mới khiến nước tạo
được những tinh thể tuyệt đẹp?
Ngược lại, những ngôn từ thô lỗ, mang tính bạo lực, hận thù,
đe dọa, đố kỵ, nhục mạ… những hình ảnh xấu xa chết chóc, những âm thanh hỗn độn,
chát chúa và tục tĩu lại không thể khiến nước tạo thành tinh thể, có chăng chỉ
là những hình ảnh đáng sợ. Bởi vì tiến sĩ Masaru Emoto giải thích rằng: Những ý
thức đó không phải từ tự nhiên, vũ trụ không tạo ra những thứ như thế. Nó là sản
phẩm biến dị của xã hội nhân loại. Vũ trụ được cấu thành bởi những ý thức từ
bi, cái đẹp và trí huệ, chứ không phải cái xấu và sự tà ác; từ ý thức xây dựng
chứ không phải năng lực phá hủy.
Tự nhiên khi chưa có tác động nhân tạo thì luôn cân bằng vì từ
bi là đặc tính của vũ trụ. Cây thân gỗ là nơi bám cho dây leo. Cây tầng cao
không làm chết cây tầng thấp. Động vật ăn thực vật nhưng chúng không phá phách
thảm thực vật và dùng quá nhu cầu của chúng. Sư tử, hổ báo cũng không lấy việc
đi săn động vật ăn cỏ làm niềm vui giết chóc và chúng cũng chỉ săn mồi khi đói.
Chỉ có con người thiếu sáng suốt với lòng tham không cùng để thỏa mãn ham muốn
vật dục mới tác động vào tự nhiên bất chấp hậu quả để phá vỡ sự cân bằng ấy.
Theo người viết, điều này tương đồng với triết lý của Đức Lão
Tử: “Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận
theo tự nhiên”. Tự nhiên ấy chính là vũ trụ. Những việc hợp với Đạo chính là việc
thuận theo tự nhiên và quy luật của vũ trụ. Trái với tự nhiên, là xấu.
Ngài cũng viết: “Thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn
vật nhi bất tranh. Xử chúng nhân chi sở ố. Cố cơ ư Đạo”. Nghĩa là: Nước là thuần
thiện và trong sáng nhất. Nước làm lợi cho vạn vật mà không tranh. Nước chịu ở
chỗ mà người người đều ghét, là chỗ thấp nhất. Nên gần với Đạo.
Nước có thể nhận biết mọi vật, không sai khi nói rằng:
Nước
mang trong mình đặc tính của vũ trụ và là
nguồn gốc của sự sống. (Ảnh:
pinterest.com)
Rõ ràng là, ý thức của một vật như thế nào thì nước sẽ phản
ánh nó như thế. Một bản nhạc sẽ mang thông điệp ý thức của người nhạc sĩ trong
âm thanh, giai điệu, tiết tấu… của nó. Một hình ảnh mang ý thức của nó trong
màu sắc, hình dáng và ý nghĩa của hình ảnh ấy. Một lời nói, một văn tự cũng
mang ý thức, tư tưởng, tình cảm của chủ nhân sáng tạo ra nó.
Đó cũng chính là tần số rung của vạn vật mà nước cảm nhận được,
một nội dung ta sẽ tìm hiểu kỹ hơn ở các bài viết tiếp theo.
Nhưng nước không chỉ tồn tại ở các dòng sông, suối, ao hồ… mà
có trong tất cả các vật chất hữu cơ nên cách mà ta đối xử với nước chính là
cách ta đối xử với vạn vật, với thiên nhiên.
Chắc hẳn nhiều người chúng ta đã nghe nói đến những thí nghiệm
của các nhà khoa học từ thế kỷ trước đối với thực vật. Kết luận của họ là thực
vật cũng có tư duy, cảm xúc, khả năng học hỏi, ghi nhớ…
Thí nghiệm: Thực vật có tồn tại ý thức, trí thông minh, thậm
chí khả năng siêu cảm?
Nhưng chúng ta đừng quên rằng, thực vật cũng chính là nước.
Cho nên, những cây táo của ông Kimura mới cho chất lượng thần kỳ đến thế vì
hàng ngày chúng được ông chăm bón cho không phải bằng nông dược, mà bằng những
lời yêu mến và lòng biết ơn. Như vậy thì một mặt cây táo cảm nhận được cảm xúc tích cực của Kimura, mặt khác
nước ở trong cây táo, quả táo đã được tịnh hóa nhờ tình yêu và lòng biết ơn của
ông và khiến chúng trở nên tuyệt hảo như vậy.
Vậy còn con người chúng ta thì sao? 70% trọng lượng cơ thể
chúng ta cũng là nước. Từ khi chưa ra đời, cơ thể chúng ta đã nằm trong một bầu
nước nơi bụng mẹ. Cho nên, có thể nói chúng ta cũng là nước, một bình nước di động.
Vậy trong cái bình nước – cơ thể này của chúng ta, thì sức khỏe của nó, sự toàn
vẹn của nó là hoàn toàn phụ thuộc vào việc nước ấy chứa những gì: Lòng biết ơn,
tình yêu, trí tuệ, lòng tốt, sự trung thực, bao dung… hay bạo lực, sự xuẩn động,
sự hận thù, tâm dối trá, đố kỵ, hẹp hòi… Nghĩa là, nước ấy có kết tinh thành những
tinh thể đẹp hay là những hình ảnh tán loạn và méo mó.
70% trọng lượng cơ thể chúng ta cũng là nước. Vậy trong cái
bình nước - cơ thể này của chúng ta, thì sức khỏe của nó,
sự toàn vẹn của nó là
hoàn toàn phụ thuộc vào việc nước ấy
chứa những gì: Lòng biết ơn, tình yêu, trí
tuệ hay bạo lực,
sự hận thù… (Ảnh: pinterest.com)
Ấy là lựa chọn của chúng ta trong việc tự xây dựng một nội
tâm trong sạch, sáng suốt và mạnh mẽ. Nhưng nó cũng phụ thuộc việc ta lựa chọn
những gì để nghe, để nhìn, để cảm nhận… Một mặt chúng ta chủ động hoàn thiện nội
tâm, một mặt chúng ta loại bỏ những tác động ngoại cảnh mang những thông tin bất
lợi. Cả hai việc ấy đều có tác dụng tịnh hóa nước trong cơ thể chúng ta.
Rồi chính chúng ta lại có trách nhiệm để mang đến lòng từ bi,
sự chân thật và lòng bao dung tới một thế giới của nước để tịnh hóa thế giới ấy.
Trước khi vào nội dung chính của bài, xin mời các bạn cùng
tham gia một cuộc dạo chơi ngắn qua các miền không gian của âm nhạc.
Khi nghe Dancing Queen, Mama Mia, Chiquitita… của ABBA bạn thấy
gì? Cảm xúc chủ đạo là sự rộn rã, yêu đời, những giai điệu sôi nổi của tuổi trẻ.
Mời bạn chuyển qua bản Rock “Homage for Satan” của nhóm Decide, thật cứ như âm
thanh của lũ quỷ sứ điên loạn mới được phóng thích từ địa ngục. Rồi bạn dời gót
qua miền Dạ Cổ Hoài Lang của nhạc sĩ Cao Văn Lầu, thật là sao mà dài lê thê, buồn
như trấu cắn, nó chậm như nhịp sống của miền Tây Nam Bộ đầu thế kỷ trước. Chỉ một
cái click chuột trên Youtube, bạn chuyển qua nước Nga êm đềm thời cận đại với
“Khúc chèo thuyền tháng 6” của Tchaikovsky, một nhạc phẩm nằm trong tổ khúc bốn
mùa sẽ đưa bạn lênh đênh trên sóng nước của những dòng sông ở Peterburg, với
tâm hồn bồng bềnh theo những nhịp chèo lúc khoan lúc nhặt. Chặng dừng chân cuối
mời bạn vượt hẳn mấy nghìn năm lịch sử về với Trung Hoa cổ đại thời Chiến Quốc,
ngồi trên non cao mà nghe tiếng nước chảy lúc sầm sập như thiên binh vạn mã,
lúc tí tách thánh thót như giọt gianh của bản “Cao Sơn Lưu Thủy” trong tiếng
dao cầm u trầm cao nhã, dày dặn thâm sâu như lịch sử 5000 năm văn minh Hoa Hạ…
Rõ ràng, thân và tâm chúng ta sẽ trải qua những cung bậc cảm
xúc khác nhau khi nghe các loại nhạc. Vì sao lại thế?
Hai con đường tiếp cận của âm nhạc với tâm và thân
Trong cuốn “Bí mật của nước”, Tiến sĩ Masaru Emoto có làm một
thí nghiệm với âm nhạc của Alan Roubik, một nghệ sĩ dương cầm bậc thầy người Mỹ.
Nhiều thính giả nói rằng họ cảm thấy cơ thể mình trở nên trong suốt khi nghe nhạc
của Alan. Tiến sĩ Emoto đề nghị Alan sáng tác một bản nhạc có tác dụng chữa
lành. Sau đó họ cho nước nghe bản nhạc đó. Đúng như mong đợi, các tinh thể nước
được hình thành vô cùng đẹp và tinh tế.
Nhưng điều kỳ lạ hơn là khi Alan được xem các tấm ảnh tinh thể
nước nghe nhạc của mình, ông kinh ngạc nói rằng đó chính là những hình ảnh ông
thấy trong tâm trí khi sáng tác bài hát này. Như vậy, tư tưởng của Alan đã mang
thông tin, tín tức vào trong bản nhạc và nó đã được nước ghi nhận và lưu giữ.
Tinh thể nước hình thành khi nghe bản
“Keys to my heart” của
Alan Roubik. (Ảnh: dkn.tv)
Âm nhạc phương Tây có cái gốc là từ nhà thờ Thiên Chúa Giáo,
để ngợi ca Thiên Chúa. Người ta cho rằng những nhạc sĩ như Handel đã nhận được
mặc khải của Thiên Chúa trong bản Oratorio nổi tiếng của ông là Trường ca
Messiah. Đây là bản opera được ông viết nhạc nhanh với tốc độ kỷ lục: 24 ngày.
Nội dung bản nhạc ca ngợi Đấng Sáng Thế. Handel đã thuật lại trải nghiệm của
mình khi viết bản hợp xướng “Hallelujah” trong Messiah, “tôi đã nhìn thấy thiên
đàng ngay trước mắt”.
Và Handel không phải là trường hợp duy nhất nhận được sự mặc
khải từ cõi trên. Haydn, cha đẻ của nhạc giao hưởng, cũng sáng tác một bản
Oratorio khác tên là “Đấng Sáng Tạo”. Nội dung bản nhạc nói về sự Sáng Thế của
Thiên Chúa. Ông nói: “Trong cuộc đời tôi, chưa có lúc nào khiến tôi tiến gần đến
Thiên Chúa như khi tôi viết ‘Đấng sáng tạo’, tôi cảm nhận Thiên Chúa vĩnh viễn
tồn tại trong tôi”. Khi “Đấng sáng tạo” được biểu diễn thành công hoàn hảo
trong chương trình năm 1802, khán giả đã đứng dậy vỗ tay khen ngợi, Haydn vui mừng
đứng lên và chỉ tay lên trời, nói: “Bản nhạc này là đến từ nơi đó!”.
Thời hiện đại cũng có một nhạc sĩ có được ý tưởng sáng tác từ
một không gian khác. Paul McCartney của The Beatles đã sáng tác bản Yesterday nổi
tiếng sau một giấc mộng. Cho nên có thể nói rằng nhiều tư tưởng sáng tác của
các nhạc sĩ đến từ một không gian khác mà nhiều khi ngôn ngữ nhân loại không thể
diễn giải nổi. Do vậy mới nói: “Khi ngôn ngữ bất lực thì âm nhạc lên tiếng”. Nước
chiếm 70% khối lượng trong cơ thể chúng ta sẽ cảm nhận được những giai điệu thiên
thần này và nó sẽ triển hiện những tinh thể tuyệt đẹp, thánh khiết. Đấy là tác
dụng tích cực của âm nhạc đối với nước trong cơ thể.
Tinh thể nước khi nghe
bài hát “Yesterday”. (Ảnh: dkn.tv)
Nhưng âm nhạc còn có một con đường tương tác khác. Âm thanh
như ta biết chính là tần số rung và âm nhạc chính là âm thanh có giai điệu.
Nhưng đâu chỉ có âm thanh là tần số rung. Mọi vật chất của vũ trụ này đều có tần
số rung. Chiếc bàn kia ta nhìn thấy nó bất động nhưng nó lại được tạo ra bởi những
vi lạp (những hạt cực nhỏ như phân tử, nguyên tử, quark…) và những vi lạp này
chuyển động với tốc độ cực cao. Ví như phân tử gồm nhiều nguyên tử liên kết với
nhau. Mỗi nguyên tử lại bao gồm hạt nhân đứng giữa và điện tử quay quanh hạt
nhân với tốc độ cực nhanh. Trong hạt nhân nguyên tử đứng im lại có những vi lạp
chuyển động cực cao khác và cái mô hình đó cứ thế lặp lại đến nhỏ nữa, nhỏ mãi.
Hiện nay vi lạp nhỏ nhất con người biết được là neutrino, nhưng nó chưa phải nhỏ
nhất. Như vậy tất cả những chuyển động của các vi lạp đó cấu tạo nên một vật đứng
yên như cái bàn đó sẽ khiến cái bàn có một tần số tổng hợp. Cơ thể người cũng
có tần số riêng của nó. Năm 1989, trong một bài báo trên tạp chí khoa học của Mỹ
có tên “21st Century Science and Technology”, nhà khoa học Warren J. Hamerman
đã viết rằng tần số của các chất hữu cơ của cơ thể người là 42 quãng tám, khoảng
570 tỷ Hz.
“Các chất hữu cơ cấu tạo nên con người” mà Hamerman nói đến
chỉ bao gồm các phân tử tạo nên các tế bào của cơ thể xác thịt của chúng ta.
Nhưng phân tử lại cấu tạo bởi nguyên tử, nguyên tử cấu tạo bởi hạt nhân và điện
tử, cứ thế mãi… vậy cái cơ thể cấu tạo bởi nguyên tử là một cơ thể riêng và nó
không chết đi theo thân thể xác thịt. Mắt chúng ta không nhìn thấy được thân thể
này nhưng nó tồn tại. Tương tự còn có các thân thể khác cấu tạo từ những vi lạp
nhỏ hơn cấp nguyên tử và nhỏ nữa mắt ta cũng không thấy được. Ta tạm gọi đó là
các lớp thân thể. Trong thí nghiệm Kirlian của các nhà khoa học Xô Viết thì nó
chính là các lớp hào quang bao quanh thân thể người, nó cũng tương đồng với những
hiểu biết của Thông Thiên Học về thể xác, thể vía, thể trí… của con người.
Các lớp hào quang này có màu sắc khác nhau
vì chúng được cấu
tạo bởi những dạng vi lạp
ngày càng nhỏ (Ảnh: Könyvelés Center)
Các lớp hào quang này có màu sắc khác nhau vì chúng được cấu
tạo bởi những dạng vi lạp ngày càng nhỏ. Vi lạp càng nhỏ thì tần số rung động
càng lớn. Lấy quang phổ ánh sáng làm ví dụ, ta biết dải màu sắc quang phổ ánh
sáng mà mắt người nhìn thấy được là đi từ đỏ đến tím, tương ứng với các dải tần
số khác nhau. Những tần số ánh sáng quá lớn thì mắt người không thể thấy được
quang phổ của nó. Tương tự như vậy, có những hào quang mà các thiết bị đo không
thể thấy được vì tần số của nó quá lớn.
Và âm nhạc với tần số rung phù hợp sẽ tác động vào lớp thân
thể xác thịt làm từ phân tử này và các lớp thân thể khác làm từ các vi lạp nhỏ
hơn. Âm nhạc có tần số cộng hưởng với tần số rung của lớp thân thể nào sẽ có
tác động đến lớp thân thể đó. Những âm nhạc có tần số rung cao sẽ cộng hưởng và
tác động đến những lớp thân thể vi tế hơn nhục thân có rung động cao, thanh nhẹ
và khiến người ta thăng hoa tới những cảm xúc tư tưởng thánh thiện, gần như thần
thánh. Đồng thời nó cũng tác động đến nước trong cơ thể để tạo nên những tinh
thể đẹp. Ngược lại có những âm nhạc có tần số rung động thấp tác động đến thể
xác thô kệch và đầy dục vọng. Từ đó chúng ta giải thích được tại sao bản
Messiah của Handel có thể khiến người ta gần với Thiên Chúa, còn bản Rock
“Homage for Satan” lại khiến con người gần với quỷ dữ.
Điều này giải thích vì sao âm nhạc có tác động to lớn lên tâm
và thân mà không chờ sự cho phép của ý thức chúng ta. Nghe nhạc vui ta sẽ vui,
nghe nhạc buồn ta sinh ra buồn rầu. Nghe nhạc ủy mị, ta sinh ra sến sẩm. Nghe
nhạc êm đềm ta thư giãn, tâm bình thản thanh tịnh. Nghe nhạc lãng mạn ta đâm ra
mơ mộng. Nghe nhiều nhạc thánh thiện ta cũng trở nên thánh thiện. Hay nghe nhạc
điên loạn ta cũng trở nên điên loạn. Nghe nhạc cổ động đấu tranh, chém giết thì
ta cũng sẽ bị kích động tâm tranh đấu. Dù bạn chủ động hay bị cưỡng chế nghe đi
nghe lại một bản nhạc, thì nó sẽ ám ảnh bạn. Trong đầu bạn sẽ văng vẳng bản nhạc
đó, và tùy theo cảm xúc nó mang lại, nó sẽ ảnh hưởng tích cực hay tiêu cực đến
bạn bất chấp bạn có muốn hay không.
Rõ ràng là, âm nhạc có thể xây dựng, có thể chữa lành, nhưng
cũng có thể phá hủy con người. Âm nhạc là lợi khí quá lớn trong truyền thông,
trong tâm lý học…
Bởi vậy, kinh Vệ Đà nói rằng: “Vũ trụ tạo lập bởi các âm
thanh”. Thánh Kinh thì viết: “Huyền âm xuất hiện trước nhất và huyền âm ở với
Thượng Đế, huyền âm là Thượng Đế”.
Sức mạnh của âm nhạc trong chiến tranh từ thời cổ đại
Một trong những người đầu tiên biết lợi dụng sức mạnh của âm
nhạc thời Trung Hoa cổ đại là Quản Trọng sống vào thời Xuân Thu cách đây khoảng
hơn 2700 năm. Khi công tử Tiểu Bạch nước Tề lên ngôi lấy hiệu là Tề Hoàn Công,
Bão Thúc Nha tiến cử Quản Trọng. Ông ta hiến kế cho Tề Hoàn Công gửi thư cho Lỗ
Trang Công yêu cầu bắt Quản Trọng giải về nước Tề để xét xử cái tội bắn tên
hành thích ngày trước. Quản Trọng biết mưu này là để cứu mình, nhưng lại e ngại
Lỗ Trang Công nửa chừng đổi ý. Nên trên xe tù, Quản Trọng sáng tác bài ca Hoàng
Hộc để dạy quân áp giải hát.
Quân lính ca hát vui vẻ quên cả mệt nhọc, đẩy cỗ tù xa băng
băng, một ngày đi bằng hai ngày đường. Lỗ Trang Công tỉnh ra cho người đuổi
theo thì không còn kịp nữa.
Quản Trọng sáng tác bài ca
Hoàng Hộc trên xe tù. (Ảnh:
dkn.tv)
Người thứ hai biết khéo léo lợi dụng âm nhạc để giành chiến
thắng là Trương Lương, quân sư số một của Lưu Bang. Hạng Vũ bị quân đội nhà Hán
của Hàn Tín bao vây ở Cửu Lý Sơn, phía bắc thành Từ Châu. Tuy nhiên ông ta còn
có 8000 quân tử đệ sẵn sàng liều chết. Nên Trương Lương mới nghĩ ra một kế, ông
sáng tác ra một điệu nhạc tiêu, tiếng tiêu kèm một ca khúc bi lụy tên gọi là
“Bi ca tán Sở”. Tiếng tiêu nỉ non kèm với giọng ca réo rắt thê lương nẫu ruột
khiến cho kẻ địch lòng dạ sắt đá nhất cũng phải mềm yếu suy sụp nhớ nhà nhớ
quê, chán ngán chiến đấu. Họ từ quân đến tướng rủ nhau bỏ trốn gần hết chỉ còn
lại Hạng Vũ trơ trọi. Từ đó mới dẫn đến thất bại của Hạng Vũ ở trận Cai Hạ và Hạng
Vũ phải tự tử bên bờ Ô Giang, kết thúc cuộc Hán Sở tranh hùng.
Trong thế chiến thứ Nhất, quân đội Pháp và Anh đang đụng độ với
quân Đức trong một trận đánh. Vào đêm Giáng sinh, quân đội Đức mời một nhạc sĩ
và một ca sĩ để hát mừng Giáng Sinh. Những ca sĩ hồn nhiên ra khỏi giao thông
hào hát những bài ca Giáng Sinh. Quân lính từ mọi phía cũng hồn nhiên đổ ra
nghe nhạc. Không ngờ, quân lính hai bên nghe nhạc đều xúc động và cuối cùng họ
chơi trò đổi quà Giáng sinh. Sau đó, họ cũng lắng nghe lời cầu nguyện của một
tu sĩ. Trong nhiều tuần sau đó, cả mặt trận đều im tiếng súng. Đó là âm nhạc đã
phát huy tác dụng.
Sức mạnh của âm nhạc được mô tả trong phim ảnh, văn học
Trong bộ phim “Dương Cầm” đạt giải Oscar năm 2003, một nghệ
sĩ dương cầm trốn chạy quân đội Đức quốc xã trong một ngôi nhà đổ nát. Một sĩ
quan Đức bắt được ông ta và yêu cầu ông ta chơi nhạc. Nhưng chính bản nhạc tuyệt
vời đó đã lay động được lòng trắc ẩn của viên sĩ quan. Cuối cùng viên sĩ quan
đã giúp nghệ sĩ dương cầm thoát chết.
Một bộ phim nổi tiếng khác của Đức đạt giải Oscar dành cho
phim nước ngoài hay nhất năm 2006 là phim “Cuộc sống những người khác”. Viên
trung úy Wiesler thuộc Bộ An ninh quốc gia của Đông Đức (Stasi) nhận nhiệm vụ
theo dõi tư tưởng của giới văn nghệ sĩ. Người ông ta được phân công theo dõi là
kịch tác gia nổi tiếng Georg Dreyman. Wiesler đặt máy nghe trộm trong nhà
Dreyman. Hàng ngày ông ta đều mang tai nghe để nghe hết nội dung trao đổi của
Dreyman với Sieland, bạn đời của ông, và với các bạn văn nghệ sĩ cùng chí hướng
cải cách. Tất nhiên, Dreyman không hề biết mình đang bị nghe trộm.
Nhưng từ việc nghe trộm đời sống của Dreyman, viên trung úy lạnh
lùng mới nhận ra điều không bình thường trong cuộc sống và công việc của mình
và ông ta dần thay đổi. Cao trào của bộ phim là khi Dreyman đàn cho Sieland
nghe bản “Sonate vom Guten Menschen” (Khúc ca từ những người lương thiện). Ông
nói với Sieland đại ý rằng, anh không thể tưởng tượng được có những người nghe
bản nhạc này mà lại có thể tiếp tục làm người xấu. Bộ phim chiếu sang hình ảnh
của Wiesler đang đeo tai nghe, trên mặt đầm đìa nước mắt. Kể từ đó ông ngấm ngầm
giúp đỡ Dreyman và Sieland. Wiesler chấp nhận bị thuyên chuyển sang công việc
kiểm thư.
Nhưng từ việc nghe trộm đời sống của Dreyman, viên trung úy
lạnh
lùng mới nhận ra điều không bình thường trong cuộc sống và công việc của mình
và ông ta dần thay đổi… (Ảnh: wxwenku.com)
Độc giả hâm mộ truyện kiếm hiệp của Kim Dung chắc không thể
quên cuộc đấu âm nhạc long trời lở đất giữa ba đại cao thủ của võ lâm là Hoàng
Dược Sư, Âu Dương Phong và Hồng Thất Công trên đảo Đào Hoa. Họ đấu âm nhạc
nhưng là đấu nội công, ai nội công yếu hơn sẽ không chịu nổi âm thanh của đối
phương. Hoàng Dược Sư sử dụng một cây sáo, Âu Dương Phong đánh thiết tranh, còn
Hồng Thất Công thì sử dụng tiếng hú. Ta hãy xem Kim Dung miêu tả cuộc đấu như
thế nào: “Chỉ nghe tiếng đàn tranh mau dần, tới đoạn cuối thì như chuông trống
cùng khua, muôn ngựa cùng phi, chợt có tiếng êm ái chen vào, một tràng tiếng
tiêu dìu dặt chen vào giữa tiếng đàn tranh… Tiếng thiết tranh tuy vang dội
nhưng thủy chung vẫn không át được tiếng tiêu, hai âm thanh chen lẫn vào nhau,
âm điệu vô cùng quái dị”. Cuộc đấu chưa phân thắng bại thì bất ngờ bị xen ngang
bởi tiếng hú như “rồng ngâm cọp rống” của Hồng Thất Công.
Nhạc làm sao, người hao hao làm vậy
Trong giới Rocker có một lời nguyền, gọi là “Lời nguyện hội
27”. Những ca sĩ nhạc Rock trong cái hội bất đắc dĩ này đều chết trẻ ở tuổi 27.
Trong đó có Brians Jones của ban nhạc Rock huyền thoại The Rolling Stones, ca
nhạc sĩ Jimi Hendrix, ca nhạc sĩ Jim Morrison của ban nhạc Rock The Doors, trưởng
nhóm Rock Nirvana là Kurt Cobain.
Khó có thể cắt nghĩa cái chết kỳ lạ của những ngôi sao nhạc
Rock này. Nhưng người ta có thể liên hệ lối sống dị thường, lắm lúc quái đản của
các Rocker với thứ âm nhạc mà họ đang chơi. Đối với các Rocker, những người
luôn tìm kiếm cảm giác lạ, “phê”, nổi loạn và để luôn luôn giữ được độ “bốc”
thì việc tìm đến ma túy các loại là lẽ thường. Làm sao tâm tính họ có thể trầm
tĩnh sáng suốt được khi họ chơi một thứ âm nhạc điên loạn như thế. Điên loạn và
ma quỷ. Cho nên mới có những những chuyện điên rồ như Ozzy Osbourne hít đàn kiến
lửa, David Bowie và Mick Jagger chung chăn gối, Keith Richards hít tro bụi
hỏa táng của cha, Nikki Sixx chơi heroin trong phòng khách sạn và bị sốc thuốc
tưởng chết, Freddie Mercury chết trẻ vì AIDS do chơi bời phóng đãng, v.v. còn rất
nhiều những ví dụ khác tương tự cho độc giả quan tâm tự tìm hiểu. Rock là một
thứ văn hóa biến dị, xa lạ với những âm thanh đẹp đẽ, từ bi của vũ trụ mà âm nhạc
cảm nhận được. Hẳn độc giả chúng ta còn nhớ trong Kỳ 1, nước không thể tạo được tinh thể, mà chỉ có những
hình thù tán loạn khi nghe nhạc Rock.
Nhạc Rock làm cho người ta điên loạn. (Ảnh: ytapi.club)
Đến những bản nhạc tuyên truyền sắt máu
Cách mạng Văn hóa là một vết nhơ không bao giờ phai trong lịch
sử đẫm máu của Đảng Cộng Sản Trung Quốc. Đây là thời kỳ mà mọi giá trị đạo đức
xã hội đã bị lật nhào, luân thường đạo lý bị đảo lộn. Con giết cha, trò hại thầy…
rất nhiều tội ác đã được phép diễn ra với mục đích là đạp đổ văn hóa truyền thống
vốn coi trọng đạo đức, coi trọng lòng nhân ái và các giá trị của Nho học như
Nhân Lễ Nghĩa Trí Tín. Thay vào đó là một hệ giá trị rùng mình không hề có nhân
tính. Trong làn sóng tai họa đó thì những tác phẩm âm nhạc cổ súy thù hận và giết
chóc, thúc giục ác tính của con người đóng một vai trò như ma xui quỷ khiến. Những
ca từ như là: “Hãy gặm nhấm lòng thù hận, hãy nhai và nuốt nó. Hãy gieo lòng
căm thù trong tim để nó nảy mầm” (1) khiến con người mù quáng vì thù hận và sẵn
sàng làm việc ác.
Bạn đọc thân mến, vậy là chúng ta đã hiểu được phần nào ảnh
hưởng của âm nhạc đối với tâm và thân của chúng ta từ cái nhìn của khoa học hiện
đại và dựa trên những bằng chứng của cả lịch sử và văn hóa. Tác giả hy vọng bạn
đọc cùng chia sẻ quan điểm của bài viết, từ đó thấy rằng, việc nghe nhạc gì là
một vấn đề cực kỳ quan trọng. Như đã trình bày ở Kỳ 1, cơ thể chúng ta là một
bình nước, âm nhạc sẽ khiến bình nước đó là trong lành hay độc hại. Âm nhạc vừa
là công cụ tuyệt vời để xây dựng vừa là tên hung thần để phá hủy tâm hồn, tùy
vào cách mà ta sử dụng nó.
Cuối bài viết, mời bạn đọc thưởng thức nhạc khúc nổi tiếng thời
cổ đại: “Cao Sơn Lưu Thủy”. Chúc bạn đọc có những phút thư giãn tuyệt vời.
(1): Từ bài hát của vở nhạc kịch hiện đại “Huyền thoại đèn lồng
đỏ”, một “vở kịch mẫu” chính thức phổ biến được phát triển trong thời Đại Cách
mạng Văn hóa (1966-1976).
(Bài viết có sử dụng những hình ảnh và kết quả nghiên cứu được
trình bày trong cuốn sách “Thông điệp của nước” và “Bí mật của nước” của Tiến
sĩ Masaru Emoto).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét