Thứ Năm, 11 tháng 11, 2021
Nên chăng như hạt café, say mê với làn nước nóng để cho đời một chút hương vị luyến lưu
Nên chăng như hạt café, say mê
Trước đây, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ có thói quen uống cà
phê vào mỗi sáng sớm. Nếu cần thư giãn, tôi chỉ đơn giản đến bên tủ sách thân
yêu của mình tóm đầu một gã Romantic Novel và ngân nga cho tâm hồn mình vài
chuyện tình bất bủ và rất nhân văn từ đông sang tây. Rồi đến một ngày, tôi
không nhớ rõ mình pha café uống vì điều gì. Kỳ lạ thật...Những tách cà phê của
tôi luôn đắng ngắt. Dư vị thơm ma thuật của café đã cầm tâm trí tôi lại trước mọi
sự diễn ra chung quanh, khi tiếng lách cách, bóng sóng sánh và khói café bay
lên quyện lấy không gian thì mọi ký ức tôi thấy không bao giờ cần lục lọi lại.
Hương thơm café không khiến cho lòng tôi thêm đắng nhưng khói café như vị tiên
nhân đến để khép lại tất cả và gọi tôi bước qua, đi tới đầy phấn chấn như chất
café đen mạnh mẽ và tỏa hương thôi thúc cuộc đời để rồi một lúc nào đó khi nhìn
lại tôi thấy nó như một chấm nhỏ đẹp trên con đường dài của mình dẫu có đôi lúc
cuộc sống đâu như ý mình. Tôi thấy mình nhẹ nhàng, không chút vương vấn, không
chút hận thù, khinh khi hay ghét bỏ, và thực sự thảnh thơi bên ly café.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chung một dòng trôi
Chung một dòng trôi Màu chiều đỏ ối hắt xuống dòng sông nhiều nỗi ưu tư, lũ ve kêu hè dường chừng như đã mệt, “tiếng hát” thưa dần rồi t...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét