Thứ Hai, 29 tháng 11, 2021
Tiếng kèn sắc xô
Đó là mùa hè 1963. Tôi học lớp 7 tại một vùng quê miền Tây xa
xôi. Nơi đây có những kinh rạch chằng chịt và vườn cây sai quả. Việc chèo ghe,
cắt lúa, bắt cá thì tôi làm cái rẹt chẳng thua kém ai, còn việc học, tôi thường
đội sổ. Trong học bạ tôi, môn học nào thầy cô cũng ghi yếu, từ trên xuống dưới
yếu, yếu, kém... Tôi cũng chẳng hiểu tại sao mình yếu kém như vậy. Đầu tôi âm u
lắm. Những con Toán, công thức Hóa học, những định lý Vật lý đối với tôi
nó xa xăm như sao Hỏa. Tôi cứ tự hỏi học ba cái rắc rối ấy
làm gì.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái chi còn lại họa còn văn chương
"Cái chi còn lại họa còn văn chương" Những ranh giới giữa đạo và đời đã không còn nữa, mà quấn quyện vào nhau trong một dòng chả...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét