Chủ Nhật, 27 tháng 2, 2022
Bên kia con rạch
Sáu đứng im nhìn qua bên kia con rạch đầy nước. Ẩn trong chòm
cây cao là ngôi chùa nhỏ. Theo như lời cô năm nói thì cái chùa này cũ lắm rồi.
Nó được cất lên hồi cô còn nhỏ xíu mà bây giờ cô đã ngoài năm mươi. Như vậy là
ngôi chùa cũng tròm trèm ngót nửa thế kỷ. Chùa cũ hay mới thì Sáu không chú ý lắm.
Trong làng có một nhà thờ và một ngôi chùa. Nó chưa bao giờ tới thăm vì không
phải là đứa trẻ ngoan đạo. Điều khiến cho nó chú ý tới ngôi chùa là vườn trái ở
kế bên con rạch. Đứng đây nó còn thấy được những trái xoài cuống dài đong đưa
trong gió. Những trái vú sữa màu trắng, da bóng lưỡng phơi mình dưới ánh nắng mặt
trời óng ánh màu vàng thật hấp dẫn khiến cho nó thèm chảy nước miếng. Những
chùm mận xanh đỏ ở trên ngọn cây cao rung rinh trong cơn gió như bàn tay vẩy mời
và thách thức: ''Ê Sáu… Mày ngon mày qua đây ăn tao đi… Đố mày dám ăn trộm
của nhà chùa… he… he… he… Tao biết mày là thằng chết nhát… hi… hi… hi…"
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mang mùa xuân về
Mang mùa xuân về Máy bay từ từ hạ cánh. Dòng chữ “Cảng Hàng không Phù Cát” in lồng lộng nổi bật trên bầu trời đêm khiến lòng tôi nôn nao k...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét