Chủ Nhật, 27 tháng 2, 2022
Đi qua mùa đông 2
Chương 9
Cô củng không sợ Lữ Nguyên hiểu lầm cô có ý gì với anh ta. Lữ
Nguyên là một kẻ thông minh. Anh ta phải biết có xử sự như thế là ân đền oán trả
chứ không phải vì cô đã thích anh ta. Hôm đó, bác sĩ ở bệnh viện cho cô biết là
vết đứt trên bàn chân cô quá sâu vì thế nếu không tiệm thuốc và băng cẩn thận
chắc chắn là nhiễm trùng.
- Không. Em chưa chịu về đâu. Anh nhìn lên bầu trời thử xem.
Tối nay trăng sáng quá. Em muốn lang thang dạo trong rừng và ngắm trăng cùng
anh. Như hôm nọ anh đã cùng chị Xuân Trúc dạo trăng vậy mà.
Tuy nhien vốn là một con người nham hiểm ông ta không để lộ vẻ
giễu cợt trên khuôn mặt. Không muốn làm bia đỡ đạn vào lúc Đông Thư cáu kỉnh,
ông liền tìm cách tháo lui:
- Chị Hai đừng lo cho em. Em không như chị Hai để bụng đói đi
làm khiến lạc tay lái phải. tàn tật suốt đời đâu. Như thế đau lắm, nhất là mổi
khi nhìn thiên hạ bay nhảy tung tăng.
Nấp sau cánh cửa vẩn là ông quản gia Kiến Phúc. Vẻ mặt ông
thoáng hài lòng. Đông Thư rất tàn nhẫn. Điều đó hoàn toàn có lợi cho ông.
- Trong phòng của lão quản gia tà đạo. Không còn cách nào
khác hơn nên anh đã đột nhập vào phòng của lão và tìm thấy trong hộc tủ, được
gói ghém rất cẩn thận và khóa bằng một loại khóa đặc biệt.
- Chị làm gì nhu… ma nhu quỷ thế? Lúc biến lúc hiện. Nếu có đẩy
xe vào đây cũng chịu khó lên tiếng chút coi. Làm người ta hết hồn.
- Thế thì em có thể an tâm. Từ nay, bác sĩ Hung không còn
khám bệnh và tiêm thuốc cho chị nủa. Chị đã ổn định súc khỏe.
- Tại sao tôi có ý định giết Xuân Trúc? Điều đó ông rõ hơn ai
hết. Nếu tôi vào nhà đá, ông cũng không hơn gì tôi đâu.
- Dù như thế nào đó, em vẫn là em của chị không phải Lũ
Nguyên gọi người ta đến mà chính nhân viên an ninh cũng đã nghi ngò về tai nạn
nên mỏ cuộc điều tra bấy lâu nay. Nếu biết là em chắc chắn không bao giò chị để
em sa lưới. Chị cú ngõ là lão Kiến Phúc. Cánh đây mấy phút, khi họ đến đây chị
mói biết được thì mọi chuyện đều đã muộn. Chị không thể nào báo kịp cho em. Chị cũng không hề biết là có cuốn nhật ký của mẹ nhung cho dù nhu thế nào đi nủa
thì em vẫn là em của chị Chi không quan tâm đến việc ba em là ai. Chị chỉ mong
em đuọc hạnh phúc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mang mùa xuân về
Mang mùa xuân về Máy bay từ từ hạ cánh. Dòng chữ “Cảng Hàng không Phù Cát” in lồng lộng nổi bật trên bầu trời đêm khiến lòng tôi nôn nao k...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét