Chủ Nhật, 27 tháng 2, 2022
Một khoảng trời yêu thương
Tập 1
Đỗ Quang bạnh hàm. Dù rất căm ghét Nguyễn và giận Linh Đan
kinh khủng nhưng cách nói chuyện của Phi Yến mới thô thiển làm sao. Nó khiến
cho anh trở thành một kẻ bại trận bất đắc dĩ. Anh không muốn trở thành trò cười
trước mặt của mọi người.
− Thằng bạn của anh kỳ lắm. Tới chừng đó chưa chắc là nó chịu
để cho người ta chụp ảnh với cô dâu. Không chừng như vậy mà hay, tiết kiệm được
một khoản tiền trong ngày cưới.
Phi Yến ngồi đối diện hai người. Cô cười độc địa và liếc mắt
về phía của Đỗ Quang. Đỗ Quang không phải là đối thủ của Nguyễn. Từ phong thái
đến tư cách. Cô thừa biết là Đỗ Quang đang ghen. Một sự ghen tuông phi lý vì cô
biết là Linh Đan chưa từng hứa hẹn gì với Đỗ Quang cả. Nhưng Đỗ Quang là vật chắn
mà cô đang cần lúc này. Cô yêu Nguyễn, Nguyễn phải là của cô.
Linh Đan nheo mắt nhìn Phi Yến. Vì sao Phi Yến cố tình gán
ghép cho cô như vậy, cô đã hiểu ra rồi. Nguyễn chẳng là gì với cô cả.
Cô dạ nhỏ. Bưng mâm cơm ra sau bếp, Linh Đan bắt đầu dọn rửa
mọi thứ. Dạo này cô cũng tháo vát ra trò. Nhà không còn thuê người làm nữa và
Linh Đan đã bắt đầu thích nghi với cuộc sống mới. Chỉ còn có mẹ là âm thầm đau
khổ. Xong công việc nhà, mẹ cô thường đóng của phòng lại và ở trong đó đến hàng
giờ. Bà rất ít khi đi ra ngoài, cứ như là tu tại gia.
Linh Đan thừ người ra suy nghĩ. Mẹ cô có vẻ như muốn buông
xuôi hết mọi chuyện. Như vậy rồi cuối cùng mọi thứ sẽ đi về đâu. Cô thấy trong
thực tế có những gia đình chưa đến nỗi đi đến tan vỡ nhưng những người trong cuộc
đã vì tự ái mà làm cho sự việc ngày càng tồi tệ hơn. Có lẽ mẹ cô cũng nằm trong
trường hợp này. Ba cô không phải là một người đàn ông bạc bẽo, tàn nhẫn.
Chợt nhớ ra là mình đã nói với Nguyễn quá nhiều thứ. Linh Đan
im lặng ngó lên trần. Tại sao cô lại tâm sự với hắn chứ. Cứ để hắn đứng bên
ngoài cuộc sống tình cảm của cô đi.
− Nguyễn, anh phải giải thích chuyện này đi. Tại sao anh lại
quan hệ với Linh Đan hả? Thật em không ngờ lại có chuyện tồi tệ đến thế. Anh tầm
thường lắm, anh phải nghĩ đến Đỗ Quang chứ.
Chợt cô nhắm tịt mắt lại và quay mặt đi. Trời đất ơi. Đôi
tình nhân bên cạnh bàn của cô đang hôn nhau tỉnh bơ. Kỳ cục.
Cô thở hắt ra thật là mạnh. Chẳng lẽ giờ đây cô phải ngồi lại
đây suốt buổi tối với Nguyễn hay sao. Trong một cái quán thiếu ánh đèn, mờ mờ ảo
ảo thiếu cả không khí để thở. Lỡ bạn bè của cô hoặc của Tùng vào đây thì sao nhỉ?
Cô thở nhẹ và im lặng. Cô lại nghĩ tới Đỗ Quang. Cách đây mấy
ngày, anh cầu hôn với cô nhưng cô đã thẳng thắn nói với anh là mãi mãi không có
anh trong trái tim của cô. Đỗ Quang như suy sụp hẳn sau lời tuyên bố tàn nhẫn
đó. Tại sao cô từ chối Đỗ Quang? Linh Đan không dám nghĩ tiếp nữa.
Lối đi rất hẹp. Linh Đan cùng Nguyễn len lõi qua những dãy
bàn xếp sát nhau. Bàn tay của cô vẫn nằm yên trong tay anh ấm áp…Không rút tay
về, cô cũng không hiểu nổi mình nữa rồi. Có lẽ cô đã điên rồi. Tại sao cô lại để
mặc cho con tim của mình đập theo đúng nhịp của nó. Tất cả không còn nằm trong
tầm kiểm soát của cô. Tựa hồ cô đang đi trên một nơi không có trọng lực. Bồng bềnh.
Chếnh choáng.
Nguyễn tựa lưng vào bờ tường, anh nhìn Linh Đan bằng đôi mắt
đầy trắc ẩn:
− Con có còn phải là con của mẹ không vậy hả Linh Đan? Từ nay
còn mở miệng ra hỏi mẹ những chuyện như vậy thì đừng có mà trách mẹ nhá.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mang mùa xuân về
Mang mùa xuân về Máy bay từ từ hạ cánh. Dòng chữ “Cảng Hàng không Phù Cát” in lồng lộng nổi bật trên bầu trời đêm khiến lòng tôi nôn nao k...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét