Thứ Hai, 28 tháng 3, 2022
Bí mật bị thời gian vùi lấp 2
Chương 6
Mảng nghiệp vụ nào dễ xảy ra vấn đề nhất? Giao dịch nội bộ? Cổ
phiếu bất thường? Công bố thông tin? Thật đáng hận là nghiệp vụ quen thuộc của
tôi là ngân hàng thương mại, trước giờ không tiếp xúc qua ngạch ngân hàng đầu
tư, nhất thời không biết bắt đầu từ đâu.
Xe đang chạy trên đường cao tốc, cây cối hai bên đường lướt
qua nhanh chóng, trồng ken rất dày, phỏng chừng nếu giấu cái gì trong đó, người
khác cũng không phát hiện ra được, trong đầu tôi đột nhiên nghĩ tới câu giết
người hủy xác, chỉ cảm thấy da gà nổi đầy hai tay, cố lấy dũng khí, mới dám mở
miệng:
"Cái Tống Dực cần là nhân tâm ở phía Tổng công ty ở
New York, căn bản anh ta chẳng coi trọng mấy kẻ râu ria nghĩ thế nào. Vốn chuyện
này cũng chẳng ảnh hưởng được tới tôi, chẳng qua tôi chỉ không rõ là tổng công
ty đang muốn tra xét cái gì, cho nên không dám làm loạn, hành động kia của Tống
Dực, ngược lại lại khiến mấy lão già bên Tổng công ty khen anh ta quang minh lỗi
lạc, xử sự công chính, tất cả những gì tốt mà anh ta cần, đều đã lấy được cả, nếu
quả thật anh ta không muốn kể công, hoàn toàn có thể giao trực tiếp những thứ
đó cho tôi, mà không phải giao cho ông Mike, nhờ ông Mike giải trình với phía
bên kia, khiến cho ông Mike chỉ còn cách âm thầm cho tôi biết, sau đó mới báo
cáo với bên Tổng công ty...."
Phàn Khoái và Trương Lương đi theo hộ tống. Đến nơi, ông được
lệnh ở ngoài, chỉ có Lưu Bang và Trương Lương vào dự tiệc. Phạm Tăng thấy Hạng
Vũ không quyết đoán giết Lưu Bang, bèn sai Hạng Trang múa gươm làm trò vui để
nhân tiện đâm Lưu Bang. Hạng Bá là bạn Trương Lương, không nỡ giết Lưu Bang nên
đứng dậy múa gươm che đỡ, nhưng Lưu Bang vẫn gặp nguy. Trương Lương vội ra gọi
Phàn Khoái vào cứu.
Vốn Karen không muốn quay lại, tôi phải nói cho cô ấy rằng
Tống Dực cũng vào sân, cô ấy mới buồn bực cùng Sandy quay về. Bất quá, sau khi
nhìn thấy Tống Dực thay đồng phục đi ra, đồng phục bóng rổ màu trắng, cao lớn
hiên ngang, hai người mắt cùng sáng trưng, lại thấy Tống Dực vừa khởi động cho
quen sân, vừa tùy ý ném một quả ba điểm [39] vào rổ, cả hai cô cùng hét lên một
tiếng, mấy người Peter sĩ khí cũng dâng lên hừng hực.
Có điều Lục Lệ Thành cố biến nó thành một điểm yếu, lợi dụng
việc Tống Dực dùng kỹ thuật cá nhân xông lên quá nhanh, vô luận là về tốc độ,
cũng như cảm giác đón bóng, phương vị bóng của đồng đội đều không kịp phối hợp
với thế tiến công của Tống Dực, cho nên mới tóm lấy điểm chệch choạng này, chặt
đứt mối liên hệ giữa Tống Dực và đồng đội, khiến cho Tống Dực trở thành một
mình một trận thế, cuối cùng thất bại. Trong tiếng vỗ tay,
Tôi cúi đầu, lén gạt đi giọt lệ nơi khóe mắt, rốt cuộc tôi đã
lại nhìn thấy được nụ cười đó của anh.
Sau khi tốt nghiệp đại học, đường công danh của tôi không vất
vả hơn so với người khác, nhưng đương nhiên cũng không thuận lợi hơn chút nào,
cho dù vậy, tổng kết lại những va chạm từng phát sinh cũng đủ viết nên một bộ sử
thi đầy đau xót của một người con gái trên con đường kiến công lập nghiệp. Lúc
phạm sai lầm, tôi bị đại tỷ quát ngay trước mặt mọi người, mới đầu còn cố nén
nước mắt, về sau dẫu trời có sập cũng không đổi sắc mặt, tôi đã sớm tự tạo
thành thói quen tự gánh vác hết thảy mọi thứ, đầu của tôi chỉ có thể dùng vai
tôi đỡ lấy. Hóa ra, cái cảm giác được người ta quan tâm chăm sóc là như thế....
làm tôi tủi thân vô cùng. Lúc vừa ra khỏi cửa, điện thoại của mẹ tôi đã gọi tới.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét