Thứ Tư, 2 tháng 3, 2022
Lời hẹn cuối mùa thu
Tôi sẽ kể cho các bạn nghe chuyện của ông già Chín, ông già đến
nỗi tuổi tác của mình ông thường quên mỗi khi có ai đó hỏi thăm. Trong những buổi
sớm mai ngồi một mình ngoài hàng hiên, ông nghĩ nhiều đến những người đàn bà đã
đi qua đời ông. Người đàn bà đầu tiên đến với ông là một người lớn hơn ông hai
tuổi. Mối tình ấy không để lại trong ông chút dư vị nào, ông nhanh chóng quên
ngay “chị Sáo”. Sau này khi nghĩ lại, ông tự vấn lấy mình, rằng đó chỉ là những
cảm xúc đầu đời, không thể gọi là tình yêu. Tình yêu với ông lúc đó vẫn là một
điều kỳ bí. Nó phải như thế nào kia chứ không thể là một đôi mắt nhìn nhau cho
dù đắm đuối, những cái nắm tay cứ làm như ra vẻ vô tình và giật vội ra như bị
điện giật, để rồi cả hai nhìn nhau e thẹn. Cái thời ấy nó như vậy đấy, không
như bây giờ, lũ trẻ…. Nghĩ đến đó, ông nhớ ngay đến thằng cháu nội, không biết giờ
này đàn đúm những đâu? Quả thật làm sao ông biết những nơi chúng đến, những trò
chúng chơi và những gì chúng nghĩ?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Lời tạ lỗi muộn màng
Lời tạ lỗi muộn màng Viết cho H., HQ Tr.Uý tại BTL/HQ bến Bạch Đằng ngày xưa. Nếu anh tình cờ đọc được thì xem như đây là một lời tạ lỗi m...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét