Thứ Hai, 24 tháng 6, 2024
Tản văn của Thanh Tuân: Miền thương cũ
Tản văn của Thanh Tuân:
Tôi nương theo những tháng ngày cũ để náu mình vào những nhớ nhung thuở ban sơ như vườn sớm bình minh gội nắng. Dù tha hương hay dù còn đắm mình trên đất mẹ thì những đuổi xô của thời gian cũng đâu còn níu được những ngày tháng đã qua mãi mãi. Con người ta có yêu thương thì mới khắc ghi những gì là quý giá nhất cuộc đời họ, trong tim, và trong tâm trí. Những mùa cũ đi qua đời tôi, lặng lẽ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Lỡ một kiếp người
Lỡ một kiếp người Lỡ một kiếp người Anh ta trông thấy tôi, gọi ầm lên như người kêu cứu, làm cho những người đi ở phố đứng dừng cả lại, ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét