Thứ Năm, 6 tháng 4, 2017

Bên thềm mưa tím

Bên thềm mưa tím
Tết qua nhanh bỗng tựa như một cái chớp mắt. Nhoáng nhoàng đã thấy tháng ba chầm chậm ùa về. Sáng mai ghe ghé mắt nhìn, chẳng thể thôi ngỡ ngàng khi sắc trời đã nhuộm tím đẫm hoa xoan.
Tháng ba, tiết trời dịu dàng hệt nàng thiếu nữ đầy e ấp đoan trang. Mưa xuân nhẹ dịu, thoảng bay theo chiều gió. Dù đi đâu xa, ở bất cứ chốn nào, cứ mỗi độ tháng ba về, những đứa con của làng quê lại canh cánh niềm nhớ khôn nguôi sắc hoa thân thuộc đã đi vào tâm khảm. Sẽ chẳng sai nếu nói rằng xoan là loài hoa của quê hương, của chân chất gần gũi. Không chọn độ nắng chói chang, cũng không giành về mình khoảng mùa giá buốt, hoa mơ màng thả sắc tím miên man xuống vòm trời giữa tiết mưa xuân lãng đãng.
Mùa xuân thổi hồn vào vạn vật cho cây trái lên xanh, nõn nà khoe tràn sức sống. Những mầm non nhỏ bé nhú vươn, phủ trùm lên thân xoan mạnh mẽ, rồi chẳng mấy chốc nụ tím hé chào, bao trùm cả khoảng mênh mang rộng lớn. Cứ ngỡ như bầu trời tháng ba chỉ còn lại một sắc màu duy nhất, tím đến nao lòng, thao thiết nhuộm nỗi nhớ trong tim ta.

Cây xoan vốn gần gũi với đời sống làng quê, gắn bó thiết thực và xuất hiện cần mẫn trong từng mảnh nhỏ cuộc sống. Bố thường hái lá xoan mang về cho mẹ ủ buồng chuối xanh hái xuống từ vườn. Chẳng mấy chốc, chuối đổi màu vàng ươm ả dưới lớp lá xoan đã dần khô lại, co mình dồn hơi ấm cho từng quả. Không chỉ vậy, mẹ còn dùng lá xoan lót ổ cho con gà mái cục tác ầm ĩ tìm chốn đẻ. Nơi chỗ nằm êm ái, gà mẹ cho người những quả trứng ngon lành. Từng thân cành xoan nhỏ, mẹ gom nhặt nấu bếp. Mùi xoan thoang thoảng theo vòng khói bay lên tỏa lan dìu dịu.
Bên cổng làng, cây xoan to lớn đứng đó tỏa bóng và rải những thảm hoa nhỏ bay la đà trong gió. Mỗi độ tan học, lũ trẻ chúng tôi lại đứng ngẩn ngơ ngắm nhìn vành mưa hoa xao xuyến lỡ nhịp trong mắt lay khẽ vào tim. Hoa và mưa hòa quyện vào nhau thắm thiết như tình tri kỷ. Mưa chạm vào hoa mơn man, hoa lay chuyển trong mưa những vũ điệu nhịp nhàng, mềm mại, lả lướt. Chiều chiều, bọn nhỏ cùng nhau tụ tập dưới gốc cây, cặm cụi nhặt bông hoa tím nhạt, xâu thành vòng tay, vòng cổ, vòng hoa đội đầu chơi trò cô dâu chú rể. Để đến bây giờ đôi lần nhìn lại, vẫn như thấy trong kỷ niệm bóng dáng cậu bạn nhỏ năm nào cùng dại khờ kết hoa.

Thảng hoặc đâu đó, đôi lần chớm nhớ, mùa hoa tím trải dài theo bao hẹn hò của mối tình đầu thơ ngây, len lén ánh mắt trao nhau ngập ngừng. Gió đưa hoa bay đi, đậu xuống bờ vai mềm người con gái cho ai kia thêm duyên dáng nét nhìn. Hoa chạm vào bờ vai gầy của mẹ mà thương người một đời tảo tần thuỷ chung nơi đồng ruộng. Hoa rơi trên tóc bố buổi vác cuốc ra đồng, thấu hiểu giọt mồ hôi lăn dài trên trán đọng bao vất vả, lo toan. Hoa lung linh chuyển động trong vại nước mưa của mẹ, tựa lớp màn hoa mộng mơ. Mẹ ven vén gạt khẽ lớp hoa, vô tình bắt gặp gương mặt nơi bóng nước, nhận ra những nếp nhăn vẽ dấu theo thời gian. Nhan sắc người con gái xinh đẹp năm nào đã lùi dần theo lắng lo con cái, gia đình. Hoa nhắc về tháng năm đi qua đằng đẵng mà nhớ, mà trân trọng…
Hoa xoan cánh nhỏ, mềm mại rải thảm trên lối đi về của con đường làng quen thuộc mỗi ngày sóng bước cùng bè bạn, cùng người thương thuở nào. Hoa thả vào ráng chiều chút mơ màng diệu vợi nơi lũ trẻ đang bước chân chầm chậm khẽ khàng sợ chạm vào mong manh từng cánh hoa. Hoa rơi nghiêng vào đêm trăng thoảng hương hòa làn gió, dịu như lời thì thầm. Hoa lặng lẽ xòe nở, và cũng nhanh chóng lìa thân cành rời đi khi đã kịp vương bao dư âm nơi lòng người.
Tháng ba lại về cho hoa xoan ngập ngừng thắp lên bao lời ước hẹn, của người con xa quê biền biệt, nhung nhớ còn đầy, của xúc cảm trong veo gõ nhịp trong tim, của ánh mắt còn hoài luyến vương chốn cũ… Hoa vẫn ở đó, lặng thầm, an yên nhắc nhớ những bước chân người…

Huệ Hương   
Theo http://www.baohaiduong.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Miền cổ tích hoang hư 2

Miền cổ tích hoang hư 2 7 - Ngọ... Chiếc tàu thu mua hải sản ném Phương lên bờ tại cảng cá tanh hôi và ồn ào của Hải Phòng. Lôi thôi lếch ...