Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2022
Trên một cung đường 1
Chương 1
Mấy chiếc tàu sắt dưới kinh lại khai hỏa vào Nhị. Đạn không
giật 57 ly, đạn tiểu pháo 20 ly cày đất ùng ục, cỏ bay guộn thành giồng. Ban đầu
Nhị còn đứng nép mình sau cây còng, lúc sau có nhiều nhánh còng tấp vào đầu vì
trúng đạn, buộc cô phải tuột xuống công sự, ló nửa người lên. Bụi đất tung phủ
người Nhị, cô mọp đầu tránh né gật gù trông tựa một thằng say. Minh vừa thấy buồn
cười cũng vừa thấy thương. Bỗng một trái ĐK cắm ầm vào cây còng trên đầu Nhị
vài mét. Nửa thân cây đổ sập. Khói vừa tan, Minh thấy Nhị bườn lên khỏi công sự.
Cây súng AK quàng ngược ra sau lưng. Nhị toài người ra bờ. Cây súng bên trên cứ
ngún nguẩy như một cái đuôi. Nhị lọt xuống mương, bườn về phía Minh. Đeo chiếc ống
dòm ra sau lưng, Minh chạy đến đón Nhị. Anh nắm tay cô lôi lên khỏi mương. Đầu
tóc Nhị đầy bèo tai chuột. Lúc nầy đại bác và tiểu pháo địch ngưng bắn. Nhị ngồi
bẹp trên bờ, thở dốc. Minh với tay gỡ mấy tai bèo trên tóc Nhị, nói đùa:
Minh long mương ra, gặp Lý và Thanh kè Lý Sên vào. Hai tay Sên bị căng ra, còn hai chân anh cứ chòi đạp xồn xộn trên mặt nước. Đôi mắt Sên trợn trừng, miệng phun bọt và luôn là hét hoảng loạn.
Đám bộ binh địch từ góc chéo kinh Đường Tắt ào ạt tràn qua
như bầy bò điên. Nhị nhắm mắt lại cho đỡ hoa và phấp nháy để ráo đi dòng nước mắt.
Mặc! Nhị cứ ngồi úp mặt vào lưng Mai.
Thấy Minh đến gần tay có cầm súng, tên giặc lái Mỹ há họng,
trợn mắt nhìn trân trối, tuồng như anh là một sinh vật từ tinh cầu nào rớt xuống.
Ánh mắt chết khiếp của nó không còn một chút hào khí của gã đàn ông. Hai tay nó
choãi ngược ra trước, mặt hơi ngước lên, cổ rống ra những tiếng ồ ồ và nước mắt
tuôn ràn rụa. Quanh chiếc miệng móm như hang ếch của tên giặc lái Mỹ tứa đầy
máu vì thằng Kéo đã nại răng hắn xảm giẻ vào, gây những vết trầy xước. Tên Mỹ
được ngồi trên mép sàn, hai chân xuôi về trước, chiếc đùi gãy được cặp nẹp bằng
mấy thanh củi. Nó mặc sơ mi sọc và quần đùi bê bết bùn. Bộ đồ bay của nó đã bị
mấy cô lột bỏ hôm qua. Minh dùng mũi AK đập nhẹ vào vai nó. Tên giặc Mỹ run bắn
người, khiếp đảm đến chết lịm. Nó không còn đủ sức để van xin, khóc lóc nữa.
Minh bảo Nhị mang giẻ đến và anh nắm tay ra dấu bảo thằng Mỹ hả họng ra. Nó
ngoan ngoãn tuân theo. Nhét giẻ vào họng thằng Mỹ, Nhị bảo là cho nó ăn
sô-cô-la kiểu Mỹ!
Ngoảnh nhìn ngọn khói bốc lên hiu hiu đằng kia, Kéo đáp:
Sau câu nói của Nhị, Minh định bảo: “Ăn nhằm gì?”, nhưng
anh thấy chiếc võng đã căng, gió hất lên bồng bồng lên như quyến rũ.
Nghe xương sống đâm mỏi nhừ, mặt nóng ran, Minh thèm nằm một cách kỳ lạ! Có lẽ
Minh sắp lên cơn sốt. Đôi mắt anh lờ đờ, nặng trịch, quai hàm uể oải không muốn
nói chuyện. Không cần phải kiểu cách, Minh máng súng qua đầu võng, ghé người ngồi
lên. Chiếc võng căng thẳng nhún xuống theo độ cong của hai cây tràm, Nhị còn
làm gì lục đục đằng kia? Thanh cầm cục xà bông cà quanh chiếc bình toong Mỹ có
đựng nước, để nấu. Làm như thế sau khi nấu rồi sẽ chùi sạch ngay, khói không ám
vào thân bình. Rồi Thanh trao chiếc bình lủng lẳng trên một nhánh tràm và kê nắm
chà khô có đầu lửa cháy, đốt vào đít bình.
- Chừng nào hai người có con đùm đề với nhau rồi bà cũng phải
ráng chịu cho quen thôi.
Nhị dập tắt lửa, vội chạy theo Minh. Vừa tới, cô thấy tình huống
nguy kịch vội thét lớn gần như lạc giọng:
Ngoài trời đang có tiếng máy bay OV.10 quần đảo làm cho Nhị
không nói thêm nữa. Nhị đứng lên. Vô tình Nhị mang luôn tay trái đang buông thỏng
của Minh. Còn Minh, lúc ấy cũng quên rằng mình đang mơ màng chuyện gì. Nhị quay
người lại đối mặt với Minh, cầm gọn bàn tay anh, nóng bỏng. Nhị nhìn sâu vào mắt
Minh, nửa như âu yếm, nửa như hoảng sợ. Mặt Nhị na xám, môi run run và dường
như đôi mắt râm rấm.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tiếng gọi đêm cuối năm
Tiếng gọi đêm cuối năm Đêm hai mươi sáu Tết, chị đứng trên ban công tầng bốn, lặng lẽ đưa đôi mắt u buồn nhìn xa xăm xuống đường phố. Hai ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét