Thứ Năm, 20 tháng 6, 2024
Cuộc tình buồn 1
Giới thiệu tác giả
- Không, không, thôi đi, ông bạn. Vã lại, còn nói gì nữa? Rõ
ràng là họ chỉ thầm cứu qua loa, họ cũng chẳng cần giám định chữ viết, im lặng,
dìm đi, tôi chỉ muốn có thế. Lẽ ra tôi phải kiện đòi bồi thường nữa đấy, nhưng
vì gia đình, phải giấu kín mọi chuyện phải giấu kín...
Các toa tàu chưa được nối lại. Mới đây, mỗi lần bãi trường
hay nhập học, Thérèse Larroque và Anne de la Trave rất thích dừng lại ga Nizan.
Hai cô vào quán ăn trứng chiên với dăm-bông, rồi quàng tay nhau, tung tăng trên
con đường mà đêm nay đã trở nên u tối, kỳ quặc dưới mắt nàng, nhưng vào những
năm tháng tuyệt vời đó, Thérèse thấy nó luôn tràn ngập ánh trăng. Bấy giờ, họ
cười đùa nhìn đôi bóng mình chụm lại. Cố nhiên, họ ríu rít với nhau về mấy cô
giáo, và đám bạn bè - đứa bênh vực tu viện, đứa bảo vệ trường trung học:
“Anne...”Trong đêm tối, Thérèse gọi to cái tên đó. Trước tiên phải nói với
Bernard về cô ấy... Bernard, con người rất mực đứng đắn; anh xếp hạng mọi tình
cảm để tách biệt chúng ra, đâu biết rằng giữa chúng; có những nẻo quanh đường tắt,
đan quyện nhau như tấm lưới. Làm sao đưa anh vào những vùng mông lung, vô định,
mà Thérèse đã trải qua, đã sầu khổ? Tuy nhiên, cần phải thế. Lát nữa đây, khi
bước vào phòng, không thể làm gì khác hơn, là đến ngồi bên mép giường, lần lượt
kể cho Bernard nghe hết đoạn này qua đoạn khác, cho đến khi anh bảo Thérèse ngừng
lại: “Bây giờ anh đã hiểu, em hãy đứng lên. Anh đã tha thứ cho em”
Cả nàng cũng chẳng mong gặp cô ấy hằng ngày. Câu nói hợp lý
không bắt bẻ vào đâu được, mọi lời phản đối đều có vẻ khó hiểu, cả đối với
Thérèse. Anne không thích trở lại; tất nhiên, - chẳng có gì ngăn cản cô; nhưng
tại sao cứ phải gặp mỗi ngày? Cô ấy nói:
Điểm này thì anh hiểu nàng rất rõ, nàng luôn rắc rối mọi việc.
Dù vậy, chủ yếu là nàng lôi được con bé về với lẽ phải:
- Dòng họ Azévédo đã giữ địa vị cao sang khi tổ tiên ta, những
mục đống khốn khổ, còn bị sốt rét run lập cập, ven đầm lầy của họ.
Bình minh đã soi sáng những mái nhà, nàng quay lại với gã đàn ông vẫn ngủ yên trên giường, và ngay khi nàng vừa đặt mình nằm xuống gã đã nhoài người chồm tới.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tiếng chuông tìm lên tháp chuông
Tiếng chuông tìm lên tháp chuông Con nhện gầy, thói quen cũ/ Giăng một sợi, nghe chừng là tơ,/ Sáng nay sáng, sáng không thấy điểm chạm/ P...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét