Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2024
Dị chủng 1
Giới thiệu
Đội trưởng Navarro bước về phía đầu xe và trèo vào ca bin
cùng tài xế, Benny Chufer. "Gọi đội bảo trì dẹp hết đám đèn sân khấu này
đi. Rồi đỗ xe ở đằng sau cánh."
Dự án Canary là một đội phản ứng nhanh bao gồm các bác sĩ dịch
tễ ở hiện trường được thành lập để phát hiện và xác định các mối đe dọa sinh học
mới chớm. Phạm vi hoạt động của đội bao gồm cả những mối đe dọa xảy ra tự
nhiên, như các bệnh do vi rút hay vi khuẩn ký sinh có thể tìm thấy trong tự
nhiên, lẫn các dịch bùng phát do con người - mặc dù ngân sách chủ yếu của dự án
bắt nguồn từ các hồ sơ về khủng bố sinh học của Canary. Trung tâm điều hành nằm
ở thành phố New York, với các cơ sở Canary nhỏ hơn đặt tại các bệnh viện của
các trường đại học ở Miami, Los Angeles, Denver và Chicago.
Cái túi ngoại giao mà Jim nhắc tới nằm trong chiếc cặp hồ sơ
dưới ghế ông ta ngồi. Nó có màu xanh nước biển, làm bằng nhựa dẻo và có khóa
kéo.
Dần dần, hình ảnh trên màn hình thu hút sự chú ý của ông: một
phi cơ lớn đỗ trên đường băng ở đâu đó, sáng bừng như một món trang sức bằng
ngà bày trên lóp nỉ đen. Ông rút cái kính gọng đen đang móc trên ngực áo, nheo
mắt cố nhìn ra dòng chữ chạy phía dưới. Thảm họa hôm nay xảy ra ở bên kia bờ
sông, sân bay JFK.
Cơ trưởng Doyle Redfern ngồi giữa giường, tay đặt trên đùi. Anh ta để chân trần, chỉ mặc một bộ quần áo bệnh nhân, vẻ cảnh giác. Nhưng, nhìn mũi kim truyền dịch trên bàn tay và cánh tay Redfern, cùng vẻ mặt mệt mỏi của anh ta - anh ta có vẻ đã sụt mất năm cân kể từ khi được Eph tìm thấy trong buồng lái - anh ta trông hệt như một bệnh nhân đang chờ kiểm tra sức khỏe tổng quát.
[1] “Khu vực số 0” là tên gọi của tòa tháp đôi New York sau vụ
khùng bố ngày 11 tháng Chín năm 2001.
Nhũng tiếng ồ à vang lên khắp phố, một sự kiện cộng đồng đích
thực khi người ta thích thú với hiện tượng có một không hai này và tận hưởng
khoảnh khắc này. Ngoại trừ Kelly. Có chuyện gì với mình vậy? cô tự hỏi.
Rồi một gã say xm xô vai Matt, bắn bia vào giày của anh ta.
Matt dơ người trong chốc lát, rồi đảo mắt về phía Zack, với vẻ mặt kiểu Cháu-sẽ-làm-gì? đây.
Nhưng thằng bé chẳng nói gì hay làm gì. Nó thậm chí còn chẳng quay lại nhìn.
Zack chọt nhận ra nó chưa từng thấy Matt uống bia, chỉ toàn vang trắng hay đỏ
trong những đêm ở nhà với mẹ. Lúc đó Zack có cảm tưỏng rằng Matt, dù có say mê
trận đấu đến đâu, về cơ bản vẫn e sợ những cổ động viên ngồi xung quanh họ.
Hòn đảo lớn sầm suất dừng mọi hoạt động, ai cũng có thể cảm
nhận được sự tĩnh mịch của thành phố khi đó. Cảm giác sợ hãi bóng tối lan truyền
trong cả cộng đồng. Hiện tưọng che khuất đã áp đặt một kiểu bình đẳng lên thành
phố và những cư dân của nó, khoảng thời gian năm phút phá vỡ phân tầng xã hội.
Ai cũng đều như nhau dưới mặt trời - hay đúng hơn là dưới sự thiếu mặt trời.
Sau khi bước qua giữa hai thùng hàng cao gần hai mét và vòng
qua một chiếc lốp máy bay cũ nát, cô thấy một dãy các thùng hàng khác cũ hơn
màu xanh nhạt. Bây giờ cô đã cảm thấy nó. Không chỉ nghe thấy những âm thanh đều
đều mà còn cảm thấy nó, cái tổ của những giọng nói đang rung lên
trong đầu óc và lồng ngực cô. Đang vẫy gọi cô. Cồ đặt bàn tay lên thùng hàng
nhưng không cảm thấy rung động nào ở đó, rồi cô tiếp tục tiến về phía trước, chậm
lại khi tới góc thùng, vươn người ra.
Chín mươi phút sau, mặt trăng hoàn toàn rời khỏi đường đi của
mặt trời, và sự che khuất kết thúc. Một cảm giác rất thực xuất hiện, rằng chưa
từng có chuyện gì xảy ra cả: chẳng có gì trên bầu trời bị thay đổi hay bị ảnh
hưỏng, cũng chẳng có gì thay đổi trên mặt đất ngoại trừ vài phút nhập nhoạng tối
bao phủ trên phần Đông Bắc nước Mỹ. Thậm chí ngay ở New York, mọi người cứ thế
thu dọn đồ đạc như thể chỉ vừa xem một màn trình diễn pháo hoa, còn những người
đã lặn lội đường xa thì chuyển hướng nỗi lo sợ của họ từ mặt trời chiều bị che
khuất sang tình trạng giao thông đang chờ họ phía trước. Một hiện tượng thiên
văn kỳ thú đã phủ cái bóng khiếp sợ và âu lo lên toàn bộ năm quận của thành phố.
Nhưng đây là New York, và một khi cái gì đã qua thì tức là qua luôn.
HỌ trèo xuống cầu thang bên ngoài tới khu vực trữ hàng trong kho máy bay, nơi các xe đẩy phục vụ đồ ăn đang được mở ra và kiểm tra. Eph và Nora rà soát đống hành lý, túi gậy đánh golf và chiếc xuồng kayak.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tâm Tình Với Ý Nghĩ “Mình với ta tuy hai mà một Ta với mình chỉ một chứ ai đâu Lý lẽ, luận bàn phân hơn thiệt Giải quyết bao n...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét