Thứ Tư, 25 tháng 12, 2024

Trước mênh mông thấy sợ cả tiếng mình

Trước mênh mông
thấy sợ cả tiếng mình

Ngày mẹ mất, con nhìn sông mà khóc/ Trước mênh mông thấy sợ cả tiếng mình/ Ngày nhớ mẹ sông lặng im an ủi/ Tiếng cuốc nào thảng thốt phía trăng xanh
Hoa vàng trở lại 
Hoa vàng đã trở về đây
Ta thương ta suốt tháng ngày ngóng trông
Hoa vàng rải nắng vào đông
Rưng rưng một vết son hồng xưa xa
Vừa bình minh đã chiều tà
Hoa vàng trở lại… mà ta khác rồi
Viết trong đêm
Ta là đêm, đêm là ta
Sao mờ mịt thế những xa những gần
Thèm nghe một tiếng chuông ngân
Thèm vành trăng mảnh trong ngần đáy sông
Đông là ta, ta là đông
Lạnh như cái thuở hoa hồng chưa gai
Ai là ta? Ta là ai?
Rêu phong phủ những đền đài trong tim
Hư không những thứ kiếm tìm
Đường hoa mà lắm nổi chìm lênh đênh
Ai lên thác, ai xuống ghềnh?
Ai vui, ai nỗi buồn tênh ngậm ngùi?
Đêm ơi! Đêm ơi! Đêm ơi
Bàn tay thì trắng phận người lại đen
Đêm che hết những ưu phiền
Lặng thinh cả những sang hèn ngọt cay
Rồi ra ríu rít ban ngày
Lại xanh đỏ với vơi đầy nắng mưa
Lại thêm thiếu, lại thêm thừa
Lời điêu thì ngọt lời chua thật thà
Ta là đêm, đêm là ta
Lặng im mà ngẫm những xa xót đời
Sinh nhật mẹ
Con vẫn mua hoa mẹ ạ
Dẫu rằng mẹ đã xa xôi
Sinh nhật mà không thêm tuổi
Dẫu rằng năm tháng thêm vơi
Sinh nhật mà không thắp nến
Chỉ khói hương bay âm thầm
Con tựa vào mùa đông khóc
Nghe đời biến động nghìn năm
Con tựa vào mùa đông khóc
Tủi thân ngày tháng bơ vơ
Mẹ ơi có nghe con gọi?
Ngoài thềm trăng vỡ làm tư…
Với mẹ
Đường đang chênh vênh
Một mình con bước
Quá nhiều bất trắc
Cho mỗi kiếp người
Thèm lời ru à ơi
Cái thuở trong lòng mẹ
Lá xanh ngày xưa đã úa
Con gạt nước mắt đi qua những gập ghềnh
Còn biết bao lênh đênh
Còn biết bao lận đận
Mẹ ở cuối trời mây trắng
Có thấy con không?
Có thấy con thả xuống sông những viển vông
Ngồi nghe sóng hát
Sóng hát rằng đời người như gió thoảng
Chớp mắt thôi…
Đã cuối bãi đầu ghềnh…
Chớp mắt thôi…
Đã sương khói mong manh
Hai tay trắng lại về hai tay trắng
Sóng hát rằng đời người như ngấn nắng
Vừa lung linh đã vội vã nhạt màu
Sóng hát rằng chẳng có gì vĩnh viễn, kể cả những nỗi đau
Cả thất vọng, buồn lo và hạnh phúc
Sóng hát rằng chẳng có gì mặn như nước mắt
Chẳng có gì đáng tin hơn những lời chẳng nói ra
Chẳng có gì gần cũng chẳng có gì xa
Mở trái tim ra, tìm ai rồi cũng gặp
Ngày mẹ mất, con nhìn sông mà khóc
Trước mênh mông thấy sợ cả tiếng mình
Ngày nhớ mẹ sông lặng im an ủi
Tiếng cuốc nào thảng thốt phía trăng xanh
Con một mình đi giữa những chênh vênh
Không thể biết ngày mai rồi sao nữa
Nhưng mẹ ạ, hoa vẫn hồng rực rỡ
Trước hiên nhà nắng vẫn lấp lánh soi
Con vẫn đón bình minh bằng những nụ cười
Và bước tiếp…
Mẹ ở cuối trời mây trắng
Có thấy con không?
Có thấy con đang nói cùng sông
Nếu chỉ là hạt nước
Cũng phải là hạt nước tinh khiết nhất!
Nếu phải gục đầu vào sông mà khóc
Cũng là khóc cho những thương yêu không nói được bằng lời
Nếu một mai chứng kiến lá rơi
Sẽ nhìn thấy chồi non sắp nhú
Nếu phải bước giữa ngổn ngang mảnh vỡ
Thì tin yêu hãy giữ cho lành
Mặc kệ chênh vênh
Mặc kệ mùa đông buốt giá
Con vẫn đi về phía hoa đào nở
Và trong tim vẫn thắp một mặt trời!
Tháng Tám
Tháng bảy lê thê như một tiếng thở dài
Rồi cũng qua mẹ ạ!
Mỗi chiều về con lại nhìn ô cửa
Cứ ước ngày xưa, có dáng mẹ ra vào
Nếu nhà mình còn mẹ chắc chắn sẽ rất vui
Dù nắng, dù mưa, dù mùa nào đi nữa
Hơn một năm mẹ xa, như bếp nhà tắt bớt đi ngọn lửa
Con bần thần mỗi sáng sớm bên hiên
Phía sau vườn, hoa vẫn nở bình yên
Chim vẫn hót như ngày còn mẹ
Chỉ lòng con là gió mưa vò xé
Nghe nhà bên tiếng gọi mẹ rộn ràng
Tháng Tám về tiễn tháng Bảy sang ngang
Lại bắt đầu một mùa nhiều bão tố
Con cứ thương lá xanh ngoài cửa sổ
Lặng lẽ rơi khi chưa kịp đổi sắc vàng
Con cứ thương đốm hương cháy bàng hoàng
Soi ảnh mẹ những đêm dài mất ngủ
Nếu mẹ còn, mùa thu này vui nhỉ
Khóm tường vi đã trổ những bông đầu
Tháng Tám lặng thầm che bớt nỗi đau
Bằng trời xanh tha thiết như áo mới
Bằng hoa cúc vàng tươi vời vợi
Nỗi nhớ đi về giữa thổn thức cơn mê
Đã qua rồi tháng Bảy lê thê
Con chẳng biết mình đếm thời gian làm gì nữa
Cũng chẳng biết khi nào con thôi tựa cửa
Mỗi hoàng hôn ngóng dáng mẹ đi về…
24/12/2021
Nguyễn Thị Việt Nga
Theo https://vanvn.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chúa đất miền Khau SưaXXX

Chúa đất miền Khau Sưa Tử Pín giương súng hai nòng, tiến gần khỉ mẹ. Gần như đối diện. Ôi khiếp! Đôi mắt khỉ mẹ đỏ rực. Nhìn thẳng mặt Tử ...