Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2024
Ở đây và bây giờ của Đặng Huy Giang
Ở đây và bây giờ
Người ta có hai lần trẻ lại trên đường đời một chiều từ
khi sinh ra, chưa kể đi đến mút đường thì già bỗng hóa trẻ con nhưng đó lại là
một câu chuyện khác; ở đây chúng ta chỉ bàn đến hai lần trẻ lại như một ân hưởng
của hạnh phúc làm người. Đó là khi chúng ta thành bố mẹ rồi thành ông bà. Sự trẻ
lại lần thứ nhất kỳ diệu như một phép nhiệm mầu: Một phần sinh thể ta thành con
ta, nó gợi một hình dung ngày ta bé dại, nuôi dưỡng con mà hình dung ra cha mẹ
nuôi dưỡng mình. Lần sau, sự trẻ lại không còn kỳ diệu nữa nhưng cũng đầy ân sủng.
Ta đã đi đến nửa đường đời, nhiều thứ đã bắt đầu chai sạn; được bế cháu, chơi với
cháu như được cải lão hoàn đồng. Tôi chợt thấy, chúng ta mới có triết luận một
chiều: “Công cha như núi Thái Sơn/ Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” mà
chưa có một câu nào tương tự để nói về lòng biết ơn con cháu?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chuyện cha con người đốt than
Chuyện cha con người đốt than 1. Tôi còn nhớ, khi ấy, từ mấy chục năm trước, trên đường từ Long Xuyên, Châu Đốc về Thất Sơn, ngồi trong c...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi 1. Trong lịch sử văn học Việt Nam, cảm thức thiên nhiên của các thi nhân không phải là hiếm. Nhưng t...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét