Bóng dáng Thu đang rón rén đến đâu đó trong từng cơn gió se lạnh
mỗi sớm mai, khí hậu cũng dường như thấp hẳn xuống. Cali bây giờ đã
là cuối mùa Hạ. Thỉnh thoảng, trên không trung mênh mang những làn mây xám che
mờ khuất tia nắng mặt trời, bầu trời âm u mờ tối như gần hơn, thấp hơn. Điểm
thêm vài chiếc lá vàng lìa cành đang bay bay chao liệng trong gió, gợi cho ta cảm
giác mùa Thu đang đến gần, thật gần…
Len
lén như hình Thu chớm sang,
Bên
thềm thoáng rụng xác lá vàng…
Sương
mai lóng lánh trên cành đọng,
Chim
chuyền cành cất giọng hót vang…
Nhè
nhẹ gió vờn quanh khóm cây,
Bềnh
bồng mây xám ngập ngừng bay…
Nắng Hạ chưa đi, chừng lưu luyến,
Gió Thu chợt đến, rủ hồn say...
(Thu Tâm)
Khi trời đất thay màu trên vạn vật. tạo nên những thảm tranh
thiên nhiên lộng lẫy làm say đắm mắt nhìn. Khi bầu trời trong xanh ngăn
ngắt có đàn bướm rủ nhau về chao lượn trên những khóm hoa tươi, và khi có lác
đác chiếc lá vàng chao nghiêng trên khắp nẻo...
Để rồi Thu tự lúc nào đã quyến rũ tâm hồn thi nhân, nhạc sĩ.
Bối cảnh lãng mạn của mùa Thu đã cho ra đời những vần thơ, lời
nhạc ca ngợi về mùa Thu tuyệt diệu. Mùa Thu, mùa gợi yêu thương gợi mơ mộng,
mùa của hẹn thề, mùa của hợp tan…
Thu Quyến rũ
Đoàn Chuẩn - Từ Linh - Ngọc Bảo
Anh mong chờ mùa Thu
Trời đất kia ngả màu xanh lơ
Đàn bướm kia cười vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh.
Anh mong chờ mùa Thu.
Dìu thế nhân vào chốn thiên thai.
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa Thu quyến rũ anh rồi...
(Đoàn Chuẩn - Từ Linh)
Còn gì đẹp hơn bức tranh thơ mộng của cánh rừng dưới ánh
trăng, từng chiếc từng chiếc lá vàng rơi… có đôi tình nhân hạnh phúc ngồi
bên nhau cùng ngắm trăng và lắng nghe tiếng thời gian trôi dưới
bước chân đàn nai khua trên đám lá khô xào xạc.
Em không nghe mùa Thu
Lá Thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
(Lưu Trọng Lư)
Từ ý thơ đó, năm 1972 nhạc sĩ Ngô Thụy Miên cho ra đời một ca
khúc tuyệt vời để đời:
Mùa Thu Cho Em
Ngô Thụy Miên - Lệ Thu
Em có nghe mùa Thu mưa giăng lá đổ.
Em có nghe Nai vàng hát khúc yêu đương.
Và em có nghe khi mùa Thu tới,
Mang ái ân mang tình yêu tới,
Em có nghe, nghe hồn Thu nói:
Mình yêu nhau nhé...
Hay những nốt nhạc lạ trong sáng tác của nhạc sĩ
Lam Phương khi ông rung động trước một bóng hồng, tình yêu với những ước muốn lãng
mạn trẻ trung trên xứ Paris tình nồng.
Mùa
Thu Yêu Đương
Lam Phương - Thanh Hà
Anh muốn đôi ta mãi như người tình…
Vui đời hẹn hò khi bên dòng suối
Nửa đêm thanh vắng dìu đến công viên
Đôi trẻ lạc loài trên xác lá vàng
Mùa Thu yêu đương...
Và đây, tiếng lòng của cô nữ sinh Trưng Vương trong mùa lá
Thu bay bay... mùa tựu trường chợt nghe bâng khuâng khi thấy vắng
người xưa...
Nhạc sĩ Nam Lộc đã ghi lại những xao xuyến thuở học trò qua
bài thơ của thi sĩ Nguyễn Thị Lệ Thanh:
Trưng Vương Khung Cửa Mùa Thu
Nam Lộc - Ngọc Lan
Tim em chưa nghe rung qua một lần.
Làn môi em chưa hôn ai cho thật gần
Tình trần mong manh
Như lá me xanh, ngơ ngác rơi nhanh...
Nắng vấn vương nhẹ gót chân,
Mùa Thu đã qua một lần
Chợt nghe bâng khuâng, lá rơi đầy sân...
Phạm Anh Dũng cũng nồng nàn không kém với mùa Thu. Hãy lắng
nghe tiếng gọi thiết tha của ông hợp cùng giọng hát trầm ấm điêu
luyện của ca sĩ Duy Trác:
Gọi Mùa Thu Mơ
Phạm Anh Dũng - Duy Trác
Anh gọi mùa Thu mơ
Một sớm Thu sương mờ
Nai vàng đạp trên lá
Bước từng bước xa xa ...
Anh gọi mùa Thu mơ
Trời sớm sông không bờ
Lá vàng rơi lác đác
Dịu dàng cơn gió mơ...
Một rừng Thu với bát ngát sắc màu lộng lẫy, nhưng
sao chỉ có mỗi màu vàng là các thi nhân và nhạc sĩ hay nhắc tới? Có
phải chăng hình ảnh chiếc lá vàng lìa cành nói lên sự chia
ly nên dễ gợi lòng thương cảm?
Trong lần lang thang ngắm từng chiếc lá thu vàng rơi
khi hoàng hôn đang buông xuống. Tôi cảm nhận được một mùa Thu
thật đầy đủ, đẹp não nùng tràn đầy cảm xúc. Nhìn bóng lá chao lượn nghiêng
ngả trong làn gió nhẹ ,vàng rợp cả một trời không, xao xác dưới mặt đất
khi bàn chân ai dẫm phải. Lòng chợt bâng khuâng như thương như tiếc nuối...
Cung Tiến đã nói hết hộ tâm tư tôi trong:
Thu vàng
Cung Tiến - Hồng Nhung
Chiều hôm qua lang thang trên đường
Hoàng hôn xuống chiều thắm muôn hương
Chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng
Có mùa Thu về tơ vàng vương vương...,
Và đây Mùa Thu Paris của thi sĩ Cung Trầm Tưởng.
Nhà thơ kể chuyện tình mùa Thu với nàng kiều nữ tóc nâu bên vườn Luxemburg. Nhạc
sĩ Phạm Duy đã đưa những nốt nhạc vào làm cho bài thơ thêm rộn ràng
say đắm:
Mùa Thu Paris
Phạm Duy - Sĩ Phú
Mùa Thu Paris, trời buốt ra đi.
Hẹn em quán nhỏ, Hẹn em quán nhỏ,
Rượu rưng rưng ly đỏ tràn trề.
Mùa Thu đêm mưa phố cũ hè xưa.
Công viên lá đổ, Công viên lá đổ .
Chờ mong em gắng khổ từng giờ...
(Cung Trầm Tưởng)
Người ta bảo màu tím là màu thủy chung son sắt, màu nói lên nỗi nhớ nhung chờ
đợi. Người con gái ngây thơ mơ mộng rất yêu màu áo tím, chiếc áo dài
thướt tha trong từng chiều Thu. Chưa kịp mơ ước dài lâu bên người
tình, người sợ màu tím là màu buồn chia cách nên nàng phải lìa bỏ. Nhưng
cũng không níu giữ được chân kẻ ra đi, bây giờ màu tím chỉ còn là màu buồn
tủi tiếc nuối.
Nhạc sĩ Hoàng Trọng đã diễn đạt sâu sắc trong:
Nhạc sĩ Hoàng Trọng đã diễn đạt sâu sắc trong:
Ngàn Thu Áo Tím
Hoàng Trọng - Hiền Thục
Ngày xưa xa xôi em rất yêu màu tím
Ngày xưa vô tư em sống trong chìu mến
Chiều xuống áo tím thường thướt tha
Bước trên đường gấm hoa, ngắm mây chiều lướt xa.
Từ khi yêu anh anh bắt xa màu tím
Sầu thương cho em mơ ước chưa kịp đến,
Trời đã rét mướt cùng gió mưa
Khóc anh chiều tiễn đưa
Thế thôi tàn giấc mơ...
Ngày xưa vô tư em sống trong chìu mến
Chiều xuống áo tím thường thướt tha
Bước trên đường gấm hoa, ngắm mây chiều lướt xa.
Từ khi yêu anh anh bắt xa màu tím
Sầu thương cho em mơ ước chưa kịp đến,
Trời đã rét mướt cùng gió mưa
Khóc anh chiều tiễn đưa
Thế thôi tàn giấc mơ...
(Hoàng Trọng)
Và trong lòng Nhạc sĩ trẻ tuổi tài hoa Đặng Thế Phong,
trong tiếng mưa Thu rơi ông chỉ thấy một cảnh u buồn thê
thiết. Dù mới hơn hai mươi tuổi, ông đã cảm nhận được nỗi sầu thương và
viết lên những lời than thở như tiếng mưa núc nở trong đêm....
Giọt
Mưa Thu
Đặng Thế Phong - Ánh Tuyết
Ngoài hiên giọt mưa Thu thánh thót rơi,
Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi.
Nghe gió thoảng mơ hồ trong mưa Thu
Ai khóc ai than hờ
Vài con chim non chim chíp kêu trên cành
Như nhủ trời xanh...
Gió ngừng đi, mưa buồn chi
Cho cõi lòng lâm ly...
(Đặng Thế Phong)
Có
những người thấy mùa Thu thật trữ tình, thật lãng mạn, thật dễ thương. Bởi họ
đang được cùng người yêu tay nắm tay đi trên con đường hạnh phúc. Mùa Thu lúc
này đối với họ là cả chuỗi ngày dài thơ mộng, đáng yêu. Nhưng đến khi tình yêu
đã vỗ cánh ra đi thì mùa Thu lại là nỗi đớn đau dằn vặt khó quên, mỗi
khi Thu theo gió heo may ghé qua cuộc đời gợi nỗi nhớ dâng
cao...
Từ Công Phụng cũng thổn thức khi nhận ra Thu đang về
cùng lúc nói lời chia tay với người yêu. Bài hát với lời nhẹ nhàng
tha thiết gởi gấm cả tâm tình u uẩn:
Mùa Thu Mây Ngàn
Từ Công Phụng - Tuấn Ngọc - Thái Hiền
Chiều nay có mùa Thu đi về,
Buồn vương mây ngàn giăng khắp lối
Mùa Thu bơ vơ đến bên trời
Ru tóc em suối nguồn...
Gọi hồn trong gió Thu buồn
Ngày mai chúng mình xa nhau rồi
Cầm tay em nhìn sao không nói.
(Từ Công Phụng)
Và mùa Thu trong bài thơ nổi tiếng của TTKH xa xưa: Hai Sắc
Hoa Tigôn, đã làm biết bao người nghẹn ngào thương cảm cũng như tốn biết bao giấy
mực khi cố công tìm kiếm người sáng tác. Suốt một thời gian dài vẫn là một bí ẩn
gói ghém trong bốn chữ viết tắt: TTKH
Một mùa Thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn.
Nhuộm ánh nắng tà trên mái tóc,
Tôi chờ người đến với yêu đương…
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Giải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng...
Nhạc sĩ Võ Tá Hân đã đồng cảm và phổ thành
ca khúc:
Hai Sắc Hoa Tigon -
Võ Tá Hân - Thùy Dương
Nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu diễn tả nỗi ray rứt trong tình yêu
khi một người đã rời khỏi. Tất cả từ tâm hồn đến vạn vật đều chơi
vơi trống vắng, Và tưởng chừng như mùa Thu không bao giờ còn trở lại nữa, vì
đời đã thiếu bóng em.
Mùa Thu Không Trở Lại
Phạm Trọng Cầu - Duy Trác
Em
ra đi mùa Thu,
Mùa
Thu không trở lại.
Đếm
lá úa mùa Thu,
Đo
sầu ngập tim tôi…
(Mùa Thu Không Trở Lại - Phạm Trọng Cầu)
Mùa Thu sầu úa vì tình đã chết, người
ra đi đã quên mất mùa Thu xưa mặn nồng chỉ còn người ở lại
ôm niềm cô đơn tiếc nuối mỗi Thu về.
Nhạc sĩ trẻ Tùng Giang và Nam Lộc cùng sáng tác chung trong
nhạc phẩm:
Bây Giờ Là Mùa Thu
Bây giờ là mùa Thu
Chiều vẳng khói sương mù
Hàng cây khô sầu úa
Hiu hắt đứng trong mưa
Mưa như lệ tình xưa
Lệ thấm mãi cho vừa.
Lệ thương hoa phượng rũ
Em có nghe mùa Thu...
(Tùng Giang - Nam Lộc)
Nhạc sĩ Lam Phương cũng khơi dậy tâm tình kẻ bị mất
tình yêu, so sánh nỗi buồn qua số lượng những vì sao và hàng hàng lớp
lớp lá vàng trong rừng vắng. Nỗi đau càng thấm thía hơn
trong trời chiều Thu nhạt nắng, những kỷ niệm mặn nồng lại tràn dâng sống lại. Khối
tình nặng trĩu trong lòng khó làm sao vơi bớt, nên trong mắt bây giờ chỉ
thấy cả bầu trời Thu một màu sầu úa mênh mông...
Thu Sầu
Lam Phương - Ngọc Lan
Mùa Thu thưa nắng gió mang niềm nhớ,
Trời chiều man mác buồn nát con tim…
Lệ tình đẫm ướt tà áo trinh nguyên
Kỷ niệm êm đềm còn in trên giấy...
(Thu
Sầu - Lam Phương)
Và đây một Phạm Duy với nỗi tuyệt vọng não nề. Mùa Thu sẽ chẳng
còn nữa khi không còn người yêu cùng ta sóng bước.
Bài thơ mang tên L' Adieu của thi sĩ Guillaume
Apollinaire, được PD phổ thành ca khúc "Mùa Thu Chết" tuyệt vời từ năm 1965 cho tới ngày nay vẫn còn được ghi nhớ
trong lòng những người yêu nhạc.
Mùa Thu Chết
Phạm Duy - Lệ Thu
Ta ngắt đi một cụm hoa Thạch Thảo
Em nhớ cho mùa Thu đã chết rồi.
Mùa Thu đã chết, em nhớ cho
Mùa Thu đã chết, em nhớ cho.
Mùa Thu đã chết, đã chết rồi em nhớ cho, em nhớ cho
Em nhớ cho, đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa
Trên cõi đời này, trên cõi đời này.
Từ đây mãi mãi không thấy nhau...
(Mùa
Thu Chết - Phạm Duy)
Trịnh Công Sơn đếm từng mùa Thu qua đi trong nỗi cô
đơn, ngay cả ánh nắng cũng mang một màu sầu thảm!
Ngày từng ngày lịm chết dưới Thu vàng...
Nhìn Những Mùa Thu Đi
Trịnh Công Sơn - Khánh Ly
Nhìn những mùa Thu đi,
Anh nghe sầu lên trong nắng…
Và lá rụng ngoài song.
Nghe tên mình vào quên lãng.
Nghe tháng ngày chết trong Thu vàng...
(Nhìn
Những Mùa Thu Đi - Trịnh Công Sơn)
Đoàn Chuẩn - Từ Linh cùng cho ra một tác phẩm khó phai nhạt trong lòng người thưởng thức. Ngậm ngùi nhìn người yêu lên xe hoa nhà người ta khi
Thu về có lá rơi tứ phía tưởng chừng như giọt nước mắt chia ly, lời trách
móc nhẹ nhàng...
Lá Đổ Muôn Chiều
Đoàn Chuẩn - Từ Linh - Lệ Thu
Thu đi cho lá vàng bay,
lá rơi cho đám cưới về.
Ngày mai người em nhỏ bé
Ngồi trong thuyền hoa, tình duyên đành dứt.
Có những đêm về sáng,
Đời sao buồn chi mấy cố nhân ơi!…
Đã vội chi men rượu nhấp đôi môi...
(Lá
Đổ Muôn Chiều - Đoàn Chuẩn - Từ Linh)
Kể
làm sao cho hết những mối tình buồn, vui đến và đi trong từng mùa Thu. Và còn rất
nhiều rất nhiều bài thơ, bài hát ca tụng nhan sắc của mùa Thu. Phải
chăng cảnh sắc vừa nên thơ vừa ảm đạm của mùa Thu đã ảnh hưởng đến tâm hồn người, nên
thường có những mối tình được nảy nở cũng như có nhiều cuộc chia ly đầy nước mắt
trong mùa này nhiều hơn các mùa khác. Hoặc sự chia ly xảy ra quá nhiều trong thời
gian những tháng ngày này nên mùa Thu trở nên buồn và đáng nhớ?
Mỗi người
trong chúng ta chào đón mùa Thu đến với một tâm trạng khác nhau. Riêng tôi, cứ
mỗi lần Thu đến, lòng lại chợt nao nao vẩn vơ những nỗi buồn, nỗi nhớ xa xăm….
Hồn Thu như thấm đậm trong tâm tư, trong từng luồng suy nghĩ, gió Thu như buốt
xoáy hơn từng thoáng ngậm ngùi nuối tiếc. Thu đến rồi Thu đi, vẫn thế,
luôn để lại một chút gì đó lãng đãng trong không gian cho hồn chập chùng nỗi nhớ.
Kỷ niệm thì có quá nhiều để không còn muốn nhớ, nhưng vẫn còn đó không phai mờ
trong tim. Lòng tôi luôn bâng khuâng trong từng chiều buồn lành lạnh hơi
gió heo may…
Mùa
Thu của Năm Tháng và mùa Thu của Kiếp Người, đều có chút gì đó khiến
lòng tôi man mác liên tưởng, lại càng nhớ nhung thương quý hơn những gì trong kỷ
niệm… Tôi yêu mùa Thu não nùng đẹp, yêu cả những bài thơ và từng bản nhạc đã
được nghe qua, rung động trước đôi tình nhân vai kề vai trong nắng Thu và
thương cảm lây cho những mối tình tan vỡ trong Thu. Thu đã là đề tài
muôn thuở của những thi, nhạc sĩ, từ đó làm giàu cho kho tàng văn
chương và âm nhạc VN, cũng khiến thổn thức bao nhiêu tâm hồn
và đã một số không nhỏ trong những tác phẩm đó đã bất tử với thời
gian.
Trong khuôn khổ hạn hẹp, tôi chỉ ghép nhặt đưa lên một ít nhạc
phẩm tượng trưng về mùa Thu của một số tác giả tiền chiến mà
tôi đã từng yêu thích, cũng như tiêu biểu một ít sáng tác của vài tác giả
thời tôi còn đi học.
Đời người rồi cũng đến một ngày rời bỏ tất cả
như chiếc là vàng lìa cây, có hợp và có tan là lẽ tự nhiên của tạo hóa.
Và mùa Thu cũng do tạo hóa sắp đặt để mỗi năm lại rực rỡ quay về, héo tàn
ra đi, suốt bao đời làm rạo rực trái tim thi nhân, bừng tỉnh
những nốt nhạc...
Thu Tâm