Ở Miền Nam từ 1954-1975, một lớp nhạc sĩ trẻ hơn xuất hiện
với các bản tình ca mới. Khác với dòng nhạc tiền chiến thường mượn cảnh mùa
thu, mưa, sương, đêm khuya... để nói lên tình cảm của mình.
Những nhạc sĩ này có cách thể hiện trực tiếp hơn, ca từ lãng mạn vẫn là ngôn ngữ văn hóa nhưng mới mẻ hơn, trẻ trung hơn và sống động hơn, với nhiều cung bậc tình cảm hơn, khoắc khoải, nồng nàn, sâu lắng, say mê, man mác, hoài nhớ, tiếc thương... thường theo các thể điệu Slow Rock, Slow, Valse, Ballad, Boston… Gần với nhạc tiền chiến hơn, cung điệu cũng trau chuốt, nhưng khác nhạc tiền chiến là thường ít chậm hơn, biểu hiện tâm trạng cá nhân không có không gian cụ thể và có tính hiện đại hơn, và cũng xa rời nhạc cổ điển hơn so với nhạc tiền chiến, tình ca 1954-1975 là dòng nhạc được giới trí thức, trung lưu và sinh viên, học sinh (SVHS) ở miền Nam thưở ấy yêu thích.
Những nhạc sĩ này có cách thể hiện trực tiếp hơn, ca từ lãng mạn vẫn là ngôn ngữ văn hóa nhưng mới mẻ hơn, trẻ trung hơn và sống động hơn, với nhiều cung bậc tình cảm hơn, khoắc khoải, nồng nàn, sâu lắng, say mê, man mác, hoài nhớ, tiếc thương... thường theo các thể điệu Slow Rock, Slow, Valse, Ballad, Boston… Gần với nhạc tiền chiến hơn, cung điệu cũng trau chuốt, nhưng khác nhạc tiền chiến là thường ít chậm hơn, biểu hiện tâm trạng cá nhân không có không gian cụ thể và có tính hiện đại hơn, và cũng xa rời nhạc cổ điển hơn so với nhạc tiền chiến, tình ca 1954-1975 là dòng nhạc được giới trí thức, trung lưu và sinh viên, học sinh (SVHS) ở miền Nam thưở ấy yêu thích.
Giai đoạn này, bên cạnh nhạc sĩ tiền bối Phạm Duy vẫn sáng
tác đều đặn những ca khúc có giá trị nghệ thuật: Cỏ hồng, Trả lại em yêu,
Mùa thu chết, Nghìn trùng xa cách, Nha Trang ngày về…, còn xuất hiện
thêm những nhạc sĩ với phong cách riêng: Lê Uyên - Phương, Ngô Thụy
Miên, Trịnh Công Sơn, Hoàng Nguyên, Nguyễn Ánh 9,
Khánh Băng, Thanh Bình, Thanh Trang, Nguyễn Phú
Yên, Trần Trịnh, Nguyễn Văn Đông, Phạm Trọng Cầu, Từ Công Phụng,
Văn Phụng, Trần Quang Lộc, Vũ Thành An, Lê Hựu Hà, Cung Tiến, Lê Trọng
Nguyễn, Phạm Mạnh Cương, Đức Huy, Phạm Đình Chương, Quốc Dũng, Hoàng
Trọng, Nguyễn Hữu Thiết, Vũ Đức Sao Biển,
v.v…
Không thể kể hết những tình khúc nổi tiếng đương thời: Các Bài không
tên của Vũ Thành An; Tình lỡ, Đừng đến rồi đi, Tiếc một người của
Thanh Bình; Thuyền em đi trong đêm, Ngàn năm vẫn lạ, Tiếng chim
rừng hát mừng sông núi, Cô giáo trẻ trên bản làng xa của Nguyễn Phú
Yên; Chiều nay không có em, Niệm khúc cuối, Mắt biếc, Dấu
tình sầu, Bản tình cuối của Ngô Thụy Miên; Bài ca hạnh
ngộ, Còn nắng trên đồi, Dạ khúc cho tình nhân, Lời gọi chân
mây, Vũng lầy của chúng ta, Uống nước bên bờ suối, Cho lần cuối của
Lê Uyên - Phương; Phiên khúc mùa đông, Huyền thoại người con gái của
Lê Hựu Hà; Suối lệ xanh của Phạm Mạnh Cương; Bây giờ tháng mấy, Lời
cuối, Giọt lệ cho ngàn sau, Mắt lệ cho người, Tuổi xa người, Bài
cho em của Từ Công Phụng; Nụ cười thơ ngây, Nếu một ngày, Vọng
ngày xanh của Khánh Băng…. Đặc biệt là Vọng ngày xanh viết năm
1956 được nhiều ca sĩ nổi tiếng đương thời như Minh
Trang, Lệ Thu, Thái Thanh... trình bày, trong đó thành công hơn cả phải
kể đến danh ca Thái Thanh. Bài hát này được nhà văn nữ nổi tiếng Françoise Sagan viết
lời Pháp và nhờ vậy, ông được Hội Tác quyền Thế giới mời
gia nhập…
Nhiều tình khúc nổi tiếng khác rất được ưa chuộng vào thời
gian này như Thanh Trang với Huyền, Tình khúc mùa đông, Duyên thề;
Hoàng Nguyên với Cho người tình lỡ; Tà áo tím; Quốc Dũng với Đường
xưa, Cơn gió thoảng; Nguyễn Ánh 9 với Không, Buồn ơi,
xin chào mi; Văn Phụng với Yêu, Tình, Suối tóc, Tôi
đi giữa hoàng hôn; Vũ Đức Sao Biển với Thu hát cho người; Y
Vân với Buồn, Ngăn cách, Ảo ảnh, Những bước chân âm thầm; Đức
Huy với Bay đi cánh chim biển, Cơn mưa phùn; Anh Bằng với Nỗi
lòng người đi; Nguyễn Hiền với Mái tóc dạ hương; Đan
Thọ với Chiều tím; Trần Trịnh với Lệ đá; Tuấn
Khanh với Hoa xoan bên thềm cũ, Chiếc lá cuối cùng; Nguyễn
Văn Đông với Hải ngoại thương ca. Phạm Trọng Cầu khi
du học ở nhạc viện Paris (Conser - vatoire Supérieur
de Musique de Paris) cũng đã viết Mùa thu không trở lại để
đời…
Hoàng Trọng thành công với các bài hát theo điệu tango: Ngỡ
ngàng, Lạnh lùng, Tiễn bước sang ngang…, đặc biệt
bài Ngàn thu áo tím (lời Vĩnh Phúc) điệu valse luôn được công
chúng trước nay ưa thích.
Cung Tiến nối tiếp dòng nhạc lãng mạn tiền chiến với những
tình khúc bất tử: Hương xưa, Hương xuân, Mùa hoa nở, Đêm hoa đăng, Mắt
biếc (khác bài Mắt biếc của Ngô Thụy Miên)…
Đặc biệt, Nguyễn Hữu Thiết với những tình
khúc đậm đà màu sắc âm nhạc dân gian, dân tộc, như: Giọt mưa chiều
hay nước mắt em, Lời nguyền cho một tình yêu, Chỉ có tình yêu, Cánh
hoa xuân, Mưa chiều nhớ nhau, Hoa nhớ thương ai,…
Phạm Duy, Trần Quang Lộc, Phạm Đình Chương, Vũ
Thành An, Từ Công Phụng, Trần Trịnh, Cung Tiến, Ngô Thụy
Miên… có nhiều tình khúc phổ thơ nổi tiếng. Với Phạm Duy
là: Còn chút gì để nhớ (thơ Vũ Hữu Định), Ngậm ngùi (thơ Huy
Cận), Áo anh sứt chỉ đường tà (thơ Hữu Loan), Tiếng sáo
Thiên thai (1959 - thơ Thế Lữ), Tiễn em, Mùa thu Paris (thơ Cung
Trầm Tưởng), Tỳ bà (thơ Bích Khê), Vần thơ sầu rụng (thơ
Lưu Trọng Lư), Tình cầm (thơ Hoàng Cầm); Em hiền như
masoeur, Thà như giọt mưa, Hai năm tình lận đận (thơ Nguyễn
Tất Nhiên), Ngày xưa Hoàng Thị, Đưa em tìm động hoa vàng (thơ Phạm
Thiên Thư), Chuyện tình buồn và 12 tháng anh đi (thơ Phạm Văn
Bình), Màu thời gian (1971- thơ Đoàn Phú Tứ)… Với Trần Quang Lộc
là: Về đây nghe em (thơ A Khuê), Em theo đoàn lưu dân (thơ
Phạm Hòa Việt), Có phải em mùa thu Hà Nội (thơ Tô Như
Châu)… Phạm Đình Chương là: Nửa hồn thương đau (thơ Thanh
Tâm Tuyền), Người đi qua đời tôi (thơ Trần Dạ Từ), Đôi mắt
người Sơn Tây (thơ Quang Dũng)… Vũ Thành An là Em
đến thăm anh đêm 30 và Tình khúc thứ nhất (thơ Nguyễn Đình Toàn)…
Từ Công Phụng là Trên ngọn tình sầu (thơ Du Tử Lê)… Trần Trịnh
là Lệ đá (thơ Hà Huyền Chi), Chiếc lá cuối cùng (thơ
Théophile Gauthier)…
Cung Tiến là: Đôi bờ (thơ Quang Dũng), Hoàng Hạc lâu (thơ Thôi Hiệu - Vũ Hoàng Chương dịch), Kẻ ở (Mai chị về - thơ Nguyễn Đình Tiên), Khói hồ bay (thơ Nguyễn Tường Giang), Nguyệt cầm (ý thơ Xuân Diệu), Thuở làm thơ yêu em (thơ Trần Dạ Từ), Vết chim bay (thơ Phạm Thiên Thư) và ba bài: Vang vang trời vào xuân, Đêm, Lệ đá xanh đều phổ thơ Thanh Tâm Tuyền…Và Ngô Thụy Miên là Tình khúc buồn (thơ Phạm Duy Quang) và nhiều ca khúc phổ từ các bài thơ nổi tiếng của Nguyên Sa: Áo Lụa Hà Đông, Paris có gì lạ không em, Tình khúc tháng sáu, Tuổi 13…
Cung Tiến là: Đôi bờ (thơ Quang Dũng), Hoàng Hạc lâu (thơ Thôi Hiệu - Vũ Hoàng Chương dịch), Kẻ ở (Mai chị về - thơ Nguyễn Đình Tiên), Khói hồ bay (thơ Nguyễn Tường Giang), Nguyệt cầm (ý thơ Xuân Diệu), Thuở làm thơ yêu em (thơ Trần Dạ Từ), Vết chim bay (thơ Phạm Thiên Thư) và ba bài: Vang vang trời vào xuân, Đêm, Lệ đá xanh đều phổ thơ Thanh Tâm Tuyền…Và Ngô Thụy Miên là Tình khúc buồn (thơ Phạm Duy Quang) và nhiều ca khúc phổ từ các bài thơ nổi tiếng của Nguyên Sa: Áo Lụa Hà Đông, Paris có gì lạ không em, Tình khúc tháng sáu, Tuổi 13…
Nổi bật nhất là Trịnh Công Sơn với hàng loạt tình
ca muôn thuở như: Tình nhớ, Tình xa, Phôi pha, Diễm
xưa, Nhìn những mùa thu đi, Hạ trắng, Biển nhớ, Cát bụi, Như cánh vạc bay, Còn
tuổi nào cho em, Tuổi đá buồn, Chiều một mình qua phố...
Các danh ca hát tình khúc giai đoạn này có: Khánh
Ly, Duy Trác, Thái Thanh, Lệ Thu, Thanh Lan, Hoàng
Oanh, cặp đôi Ngọc Cẩm - Nguyễn Hữu Thiết…
Tuy chỉ có 20 năm, nhưng giai đoạn này tại miền Nam
đã hình thành một số lượng tình khúc khổng lồ, trong đó có nhiều bản nhạc
nổi tiếng, được yêu thích và lưu truyền qua nhiều thế hệ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét