Thứ Năm, 3 tháng 2, 2022
Khói lam chiều
Sau bao năm rời xa mảnh đất An Giang lên thành phố xa hoa để
học, để làm, giữa những bộn bề của cuộc sống, đi qua những xuôi ngược của cuộc
đời, sự đẩy đưa của số phận và những nỗi lo hằng ngày với chén cơm, manh áo. Để
rồi trong khoảnh khắc nào đó, mọi nghĩ suy trong tôi bỗng chở nên quá ngột ngạt,
ngột ngạt đến mức như uất nghẹn nơi cổ, và nước mắt như thế cứ tuôn ra mà thành
những tiếng khóc nấc từng cơn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét