Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2022
Trần Hữu Dũng, thơ còn bao điều muốn nóiXXXX
Trần Hữu Dũng,
Cuộc sống và cuộc văn chương Sài Gòn xô bồ, rối rắm, căng phồng,
hỗn độn và chuyển xoay nhanh rất khó nắm bắt. Dù ta quen thân với nó đến đâu,
nó vẫn mở ra với ta bao khác lạ và mới lạ. Mỗi ngày mỗi khác lạ, và xa lạ. Khó
hiểu, khó nắm bắt. Sáng mở mắt, chạy xe đến công sở giải quyết công việc hay ngồi
mấy giờ liền quán cà phê vỉa hè tán dóc, trưa bia bọt bù khú, tối hộp đêm đèn mờ
mù khói thuốc hay chơ vơ tầng thứ ba mươi lăm nhâm nhi nỗi cô độc. Người quen
và người lạ, quen mà vẫn lạ. Không ai hiểu ai, ít ai muốn tìm hiểu nhau, để
cùng có thể sẻ chia một manh tình vụn, nửa oan ức nỗi người, hoặc thậm chí vài
khúc mắc nghiệp vụ trong cõi văn chương chữ nghĩa. Cô độc, mãi mãi chịu cô độc.
Lầm lũi trở về nhà soi lại mặt, chợt thấy nó ngày càng tệ hại và thảm hại hơn.
Mặt tôi, mặt em, mặt anh. Thật hay ảo? Thật và ảo lẫn lộn, khó biện biệt.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Lời Tạ Lỗi Muộn Màng Viết cho H., HQ Tr.Uý tại BTL/HQ bến Bạch Đằng ngày xưa. Nếu anh tình cờ đọc được thì xem như đây là một lời tạ l...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét