Thứ Tư, 2 tháng 10, 2019

Để lãng quên đời Minh Thao, người nghệ sĩ lãng mạn của cố đô Bergen

Để lãng quên đời Minh Thao, 
người nghệ sĩ lãng mạn của cố đô Bergen
Tôi có đọc bài viết của anh Nguyễn văn Thà bên Oslo viết về nhạc sĩ Phạm Phú Minh hay Minh Thao của cố đô Huế hay đất Thần Kinh Việt Nam và của động Thiên Thai Bergen, một đế đô của Na Uy. Minh Thao hiện định cư tại nơi rất ít đồng hương Việt Nam, điều này lại khiến anh thêm trăn trở, nhớ nhung cố hương Việt Nam thật nhiều. Mỗi dòng nhạc của anh chất chứa nỗi u sầu rất tự nhiên, ngoại trừ vài nhạc phẩm theo dòng thơ vui như bài "Tự Tình Muà Xuân" nhịp điệu valse thánh thót bước chân hay bài "Thuở Ban Đầu" điệu bebop. Tôi nhận được diã CD thứ hai của anh gởi tặng, mang tựa đề "Để Lãng Quên Đời", vì trước đây anh đã ra một CD khác thật xuất sắc tạo tên tuổi nổi bật tại Bắc Âu.
"Để Lãng Quên Đời" là bài tình khúc đầu tiên trong CD và cũng là đề tựa cho CD, nhạc theo thể điệu tango nhịp nhàng. Khi yêu nhau, thời gian như ngừng trôi trong phút giây nhiệm mầu tình tự cho nhau để quên lãng cuộc đời. Giọng ca Nguyên Thảo cao vút, rất vững chãi chuyên chở khúc nhạc đến tuyệt đỉnh yêu đương:
"Thời gian như ngừng trôi, khi tay đan tay... đan tay lần đầu. Giờ phút này nghĩa chi, khi tay trong tay, tình yêu nhiệm mầu. Hạnh phúc được sánh vai đôi ta bên nhau trong yêu thương nồng cháy! Vượt quảng đời khó khăn, ta chia cho nhau từng nỗi yêu thương...
Thời gian như ngừng trôi, khi ta trao nhau môi hôn đầu đời. Ngày tháng nào nghĩa chi, khi môi trên môi, nụ hôn tuyệt vời. Nửa nhớ và nửa quên, ta như quên đi bao âu lo sầu khổ! Chỉ nhớ mình có nhau môi anh, môi em để lãng quên đời..."
Bài kế phổ từ thơ thi sĩ Vương Ngọc Long là "Nỗi Nhớ Chia Hai" mà hình như tôi đã đọc trong nguyệt san Y Tế cách đây khá lâu. Nay tôi được nghe lại dưới dạng nhạc. Điệu nhạc buồn bã như hồn người thi sĩ rũ vương nỗi lòng, chia đều sự nhớ nhung về quê hương bên trời đông của biển Thái Bình và trời tây buốt giá trong lòng lẫn ngoài bầu trời Washington DC:
"Thương nỗi nhớ, đem chia làm hai nửa. Nửa chiều quê nghiêng bồng đợi xuân về. Nửa trời tây sương buông lòng buốt giá. Đêm tần ngần, tiếng nhạc gió lê thê. Mây bay mãi xa chân trời mất hút. Nhớ làng quê đâu dể tỏ nên lời. Nắng vàng hoe như thương mùa chưa tới. Vẽ vời chi khỏi tết thả lưng trời... "

Nhạc phẩm thứ ba trỗi lên điệu chậm u uẩn "Hương Lửa Nghìn Sau", phổ theo thơ Tùy Anh. Ca khúc nhắc nhiều về Huế mộng mơ:
"Giọt nắng hiên ngồi mang tôi về Huế.. Trong yên vui lòng chợt bồi hồi. Chợt thấy riêng mình nỗi buồn xa xứ, bên những cơn đau dày xéo tim tôi.. Nhớ ánh mắt long lanh dưới vành nón lá, mắt ai cười sao qúa đỗi lả lơi, áo lụa tinh khơi phượng hồng nắng hạ... lòng si mê một độ bỗng dại khờ...
Em thạch thảo, tôi về ươm sắc nắng... Em hương trầm, tôi gặp gió heo may. Tình ngỡ trao tay duyên nồng ý mặn, sao ơ hờ như sương khói xa bay! Đêm mộng ảo, mơ chiều xưa Đồng Khánh... Tôi chân buồn theo áo trắng em bay. Tình chẳng nên duyên nên tình sớm tàn... để riêng tôi với ngày tháng hao gầy... "
Tôi lắng nghe điệu rumba của khúc ca thứ tư "Trăng Vào Hồn Em" mà Minh Thao làm từ thơ của Nguyễn Văn Cường. Tôi thích nét dễ thương của điệu nhạc quyện vào lời ca thật tình tự được ca sĩ Xuân Phú diễn tả:
"Anh vẫn mang trong lòng từng nỗi nhớ... Thuở chúng mình hôn lỡ một lần hôn. Nửa má em dấu trong chùm mận đỏ, nửa em dồn vào chùm lá xanh um... Đêm ngát hương, mây đùa cùng trăng sáng. Hương tóc nồng thơm ngát mùi dạ hương. Làn tóc xanh dấu che những ý tình, qua đôi mắt nàng lóng lánh thật dể thương..."
Rồi điệp khúc dâng lên như hương say vì mùi tóc em. Tôi biết Minh Thao Phạm Phú Minh là một nghệ sĩ rất đa cảm, rất lãng mạn. Lý do anh chọn nhạc phẩm này như để trao nỗi lòng đến hiền thê của anh khi những ngày chập chững quen nhau:
"Nhớ hôm tôi hôn tóc nàng, bỗng đâu có chiếc lá vàng cũng hôn.. Ngỡ ngàng tôi rút cái hôn, vô tình nghe một mãnh hồn vụt bay... Hồn tôi chếch choáng ngây say, bởi hương vườn tỏa men đầy vành trăng... men đầy vành trăng..."

Ca khúc thứ năm "Tình Đã Hư Hao", thơ Linh Lan, đưa chúng ta về nỗi buồn vơi của một cuộc tình dang dỡ. Một cuộc tình vừa mất, lòng đau đến chẳng ngờ... Hai tâm hồn lạc lõng nên suốt đời thương nhau:
"Một cuộc tình vừa lỡ có hai kẻ đau lòng! Một cuộc tình dang dở, nước mắt thành dòng sông chảy xuôi! Một bài thơ vừa viết, người năm ấy đâu rồi. Mực hư vô chưa nhạt, lá trúc có còn rơi... còn rơi...
Nhìn bầu trời đẫm nước, thấm đau nỗi nghẹn ngào! Nhìn đường tình in dấu, dấu vết tình buồn đau, hư hao! Trời mùa thu buồn rớt, người đi đã đi rồi... Người bên đây thua cuộc với tháng ngày xanh xao, nhớ nhau... "
Nhạc phẩm thứ sáu là "Ngày Mình Yêu Nhau", được phổ từ thơ của thi sĩ Nguyễn Văn Thực. Tấn Đạt cất tiếng ca nhiều hứa hẹn cho cuộc tình mãi yêu nhau. Một bài hát thích hợp cho tiệc cưới hay ngày vui tân hôn:
"Một ngày anh yêu em, có con chim vườn sau. Một ngày em yêu anh, có đôi chim tìm sâu. Và ngaỳ ta yêu nhau, xôn xao ngọn cỏ lả lơi, hương hoa nồng ấm còn vương quanh vườn.
Thầm thì em yêu anh, lá lay trong vườn trăng. Ngập ngừng làn hương em mới len qua lòng anh. Ngọt ngào anh yêu em hoa sen tỉnh giấc thả hương... thơm thơm ngực mới lại khơi suối nguồn...
Một ngày anh yêu em mãi yêu đến ngàn sau. Một ngày em yêu anh, yêu như thuở ban đâu. Và ngày ta yêu nhau trăng mơ chăn gối nghỉ ngơi. Đêm sâu mắt biếc lã lơi... thiên đường."
Bài tình ca số bảy là "Tình Người Nghệ sĩ", Minh Thao đặt lời nói về nỗi đam mê của người nghệ sĩ:
"Chưa cần em hát con tim tôi cũng đã mềm rồi. Chưa cần em nói mà rượu tình đã nồng ấm môi tôi. Tim đã ngu ngơ đến dại khờ, nên để cho con nước tràn bờ phủ mờ lý trí tôi, phủ mờ lý trí tôi... Tâm hồn nghệ sĩ, tôi thiêu thân dưới ánh đèn màu. Không cần thương xót, vì đời tằm phải nhả kén che thân. Tôi sẽ yêu thương đến tận cùng, quên hết lương tri chẳng ngại ngùng, dù đời khinh rẻ tôi thì cũng chỉ thế thôi."

Tác giả Minh Thao sau đó mượn 4 câu thơ Lan Vi để soạn thành điệp khúc:
"Tình tôi đó dại khờ như thể đấy, nên đã yêu bằng tất cả mê say... Dù tôi biết mộng tình hơn tay với, vẫn khơng hề quên tình đã xa tôi... quên người đã xa tôi... "
Người nghệ sĩ lại xác định lời yêu thương trang trọng dâng hiến con tim chung thủy cho người yêu:
"Không hề trách móc... Không! tôi không có chút giận hờn. Không hề oán ghét dù cuộc tình đã từng xé tim tôi. Tôi vẫn yêu thương hết đời mình, tôi vẫn nâng niu những nụ tình. Dù tình như bóng mây, chân trời lơ lững bay... Nụ tình chợt đến đã xa bay... "
Khúc nhạc kế là "Tự Tình Mùa Xuân", một điệu valse nhịp nhàng vui tươi, phổ theo ý bài thơ "Lời Buổi Sáng" của Lan Vi. Lời hát trau chuốt dâng tình cho thiên nhiên phủ duyên thắm tình em.
"Sáng nay em viết lời cho gió. Thoáng chút mây bay cuối đỉnh trời. Nhắn gió đưa mây về lối nhỏ. Đừng bay đi mãi chốn xa xôi. Sáng nay em viết lời cho nắng. Thoáng chút sương tan bỗng ngậm ngùi. Bỡ ngỡ như nghe lời ước hẹn. Ngập ngừng trong nỗi nhớ đầy vơi... Sáng nay em nói cùng mưa núi.. Mưa hãy rơi rơi thấm cội đào. Khe khẻ cho hoa hồng hé nụ. Cho lòng em mở lối chờ anh... "
Bài ca thứ chín là "Ngoài Xa Dấu Chân Mây", phổ từ thơ Tùy Anh. Ca sĩ Xuân Trường ngân khúc ca theo thể điệu jazz buồn vời vợi. Một cuộc tình bỏ đi, một quê hương khuất bóng xa dấu chân mây:
"Ngoài xa dấu chân mây, là nỗi thương nỗi nhớ... mỗi ngày một đong đầy trong tiềm thức của ta. Ngoài xa dấu chân mây, hạnh phúc mãi xa vời... heo hắt những nụ cười, là tiếng khóc trong tim của người mất dấu quê hương. Ngoài xa dấu chân mây, là những đêm thức trắng.. vời vợi giữa đêm trường nghe từng tiếng ca dao. Ngoài xa dấu chân mây, là tiếng hát nghẹn ngào... trong luyến tiếc ngậm ngùi đầy ắp những ưu tư... Ước vọng như bóng mây xa... Ngoài xa dấu chân mây, là quê hương mất dấu là nguồn cội kêu gào trong tận đáy tim ta... Ngoài xa dấu chân mây, là nỗi nhớ không rời.. trong tâm thức rã rời, tình bỏ ta xa khơi.. sao vẫn còn trăm nhớ ngàn thương! Sao vẫn còn trăm nhớ ngàn thương... Ngoài Xa Dấu Chân Mây... "
"Khói Sương" là khúc ca thứ mười của nữ thi sĩ Miên Du Dalat, nàng thơ mang nỗi ngậm ngùi về tình đời, phảng phất qua bài tình thơ rung động con tim yêu thương qua bài "Khói Sương" như tình dấu yêu, như tình mất mát:
“Muốn bỏ đất trời biết trốn đâu? Bỏ vầng trăng khuyết khiến ta đau. Bỏ đi tất cả đời lưu lạc. Bỏ cả tình yêu trót nhuốm đau... Ta giờ thấy lạ chẳng còn quen. Lạ cả nhân gian cả đất trời. Ta hỏi thân ta còn chốn cũ. Hay là trôi nỗi kiếm tìm em... "
Tôi nghe người ca sĩ rên rĩ lời nhạc ai oán, não nuột dâng lên trong tôi một tâm thức buồn tênh:
"Nhân thế ai vui lấm bụi hồng. Ta về buồn với lá thu phong. Ơ hay... bỗng lạ mùa thay áọ Đồi áo tang thay cho chiếc áo hồng... Áo mõng manh vai tựa khói sương. Mối sầu thiên cổ quá đau thương. Em đi bỏ lại thiên đường mộng. Một góc hồn ta lệ bỗng tuôn! Ta mãi dâng đời khối tình ta. Nỗi nhớ chênh vênh khó xóa nhòa. Em đã quên đi lời ước hẹn. Ta viếng mộ sầu cỏ vẫn xanh... "
Bài tình ca buồn khác lại vang lên qua đôi song ca nam nữ Tấn Đạt và Nguyên Thảo. Đó là bản nhạc chậm buồn man mác "Tình Lãng Tử", lời do Minh Thao. Tiếng kèn trumpet và saxophone tạo một âm thanh vừa buồn thổn thức, vừa dâng nỗi sầu ray rứt bên tai:
"Một lần gặp gỡ trong ánh đèn mê say. Tại sao mãi nhớ ánh mắt em u hoài. Tại sao mãi nhớ tiếng cười thật chua cay. Dù em đã cố, cố làm người đắm say.. Nắm nhẹ bàn tay em, bàn tay qua nhiều người, qua bao điều khinh bạc, nên cũng rất cần thương yêu.. Từng nụ hôn trao nhau, nụ hôn rất nhẹ nhang... cho vơi niềm cay đắng, cho vơi những ưu phiền, cho quên những đảo điên... Làn môi em khô héo, với men rượu thâu đêm vẫn mong lời nói dịu êm. Trong vòng tay không quen, đắng cay pha vùi dập... Tiếng cười là giọt lệ khô...
Đời anh lãng tư, kiếp sống thật điêu linh. Gặp em chỉ ước có chút trinh trong hồn. Gặp em chỉ ước chút tình thật mông mênh.. Tình trong thoáng chốc cho quên đời lênh đênh. Rất nhẹ mình yêu nhau, yêu nhau trong dịu dàng.. Sợ đau thêm cuộc đời ta đã lỡ lầm mê hoang... Mình gặp nhau nơi đây, còn lại một chút nầy.. vét cạn lòng trinh trắng, chia nhau những vơi đầy, chia nhau những đầy vơi... "
Hồn tôi dâng lên nỗi vui tươi với bài nhạc cuối cùng "Thuở Ban Đầu", Minh Thao phổ theo ý thơ Đan Hà trong âm điệu bebop thật trẻ trung, nhưng đầy mộng mị của thuở ban đầu khi đôi tình nhân quen nhau. Từng nụ hôn trao nhanh trong âm thầm, trong phút giây lén lút như rượu nồng đắm men say, cho hồn ngất ngây. Thuở ban đầu theo năm tháng khiến mầu tóc tàn phai, tình yêu vẫn mãi nồng ấm trong men say mơ hoang cho ân tình mãi lên ngôi như thuở ban đầu:
"Chuyện ngày xưa, khi em còn cắn móng tay thẹn thùng. Hồn mộng thơm, bên hiên trường nữ áo dài tóc buông mơ... Anh đã biến thành kẻ yêu thơ. Gởi theo gió những tình ý vu vơ. Và mơ ước em cũng sẽ mê thơ... Em sẽ hiểu tình anh say đắm... Một mùa xuân khi em vừa để tóc mai xỏa dài. Bàn tay em, hôm nay đã biết chuốt hồng mõng xinh thêm. Anh đã nhẹ nhàng đến bên em. Giàn bông giấy cuối vườn khẻ ru êm. Lần hẹn ước ban đầu mãi trong tim. Anh cảm thấy tình yêu ngọt mềm..."
Mười hai bài hát trong CD "Để Lãng Quên Đời" là 12 tình khúc được cấu tạo thành những dòng nhạc trau chuốt bởi người nhạc sĩ tài hoa Minh Thao tại Bergen. Sở dĩ tôi đã nói như vậy vì chất nhạc anh làm rất dễ nhập tâm hay thấm lòng người nghe. Lời nhạc anh dùng là những bài thơ anh tuyển chọn của nhiều thi sĩ khác nhau, ví dụ như các bài: Nỗi Nhớ Chia Hai (Vương Ngọc Long), Hương Lửa Nghìn Sau và Ngoài Xa Dấu Chân Mây (Tùy Anh), Trăng Vào Hồn Em (Nguyễn Văn Cường), Tình Đã Hư Hao (Linh Lan), Khói Sương (Miên Du), Thuở Ban Đầu (Đan Hà)... Nói về kỹ thuật thì hơi nhac hay air nhạc anh xử dụng rất mới lạ đối với nhạc theo truyền thống cũ của nhạc Việt, ví dụ anh dùng điệu jazz trong bài "Ngoài Xa Dấu Chân Mây" hay air nhạc bebop phổ thông trong nhạc pop của Hoa Kỳ như bài "Thuở Ban Đầu". Nói về tiết tấu (rhythm) của nhạc Minh Thao thì anh đạt kỹ thuật cao, tiết tấu rất vững vàng, cung điệu ăn khớp trên từng khung nhạc, anh kỹ lưởng từng nốt nhạc chọn lựa, từng nốt ngắt nhịp, ví dụ trong bài "Nỗi Nhớ Chia Hai", từng câu thơ của Vương Ngọc Long được ứng dụng thật tuyệt vời, hoặc bài "Khói Sương" của nàng thơ Miên Du Dalat được kéo dài ngân nga nhịp nhàng hay ngắt nhịp trầm bổng nói lên nỗi ngậm ngùi, nỗi xót xa như lời thơ của người thi sĩ diễn tả.
Nói tóm lại tôi rất ưng ý với 12 bản nhạc trong CD "Để Lãng Quên Đời" của nhạc sĩ Minh Thao. Việt Hải xin trân trọng giới thiệu đến tất cả thính giả mộ điệu yêu mến nhạc mới do những vì sao mới trên vòm trời âm nhạc Việt tại hải ngoại.

Việt Hải
Theo http://phorum.vietbao.com/


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Căn nhà trong hồn

Căn nhà trong hồn Thế là thu đã tàn. Những chiếc lá cuối cùng cũng đã bị mưa gió cuốn đi đêm qua. Trận gió bất chợt đưa mưa về thật mạnh v...