Thứ Tư, 30 tháng 9, 2020
Một dòng sông xanh chảy mãi tới vô cùng
’Quê hương tôi có con sông xanh biếc/ Nước gương trong
soi tóc những hàng tre/ Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè/ Tỏa nắng xuống dòng sông
lấp loáng/ Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng/ Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa
dòng trôi…’, những câu thơ đầy gan ruột với những kỷ niệm đẹp bên dòng sông đã
trở thành dòng cảm xúc xanh xuyên suốt bao thế hệ. Cảm ơn nhà thơ Tế Hanh đã
nói hộ tất cả những người sinh ra bên bến nước sông quê. Vâng, tôi cũng thế.
Quê tôi có dòng sông Ngàn Phố đẹp đến nao lòng...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái chi còn lại họa còn văn chương
"Cái chi còn lại họa còn văn chương" Những ranh giới giữa đạo và đời đã không còn nữa, mà quấn quyện vào nhau trong một dòng chả...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét