Thứ Ba, 27 tháng 6, 2023

Ai khóc ai đêm trăng ai oán nghìn trùng

Ai khóc ai đêm trăng
ai oán nghìn trùng

Cổ tháp ngàn năm trầm mặc rêu phong// Cỏ hoang điêu tàn lạnh lẽo dấu chân một thời oanh liệt/ Ai khóc ai đêm trăng ai oán nghìn trùng// Vọng lại giấc mơ hoang đêm lửa cháy bên trời rụng vỡ/ Đẫm vết thời gian gục chết/ Thu vàng rơi lối xưa chạm bóng trăng mờ sương khói phủ
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Bằng lăng tím chiều rơi nghiêng trôi man mác
Gởi nụ hôn vào gió
Nghe nỗi buồn qua lối cỏ 
Sông chảy giữa hồn chiều cong lên nỗi nhớ
Sợi gió gầy trôi qua miền cổ tích
Nhuộm tím dòng thơ rụng vỡ sông trôi
Phía chân trời dội sóng vào đêm
Nghe sóng vỗ trùng khơi trái tim quặn thắt
Đất nước lời ru chảy giữa đêm hoang
Ngọn gió cuốn mảnh vỏ sò ngàn năm còn đó
Những vòng tròn bất tử cuộn hồn đau
Biển mênh mông hồn thiêng tan trong vị mặn muôn đời
Dòng sông quê mãi chảy trong tim
Rặng tre xanh tháng năm đi qua giông bão
Hàng dừa soi bóng chiều mênh mang câu hát
Mắt mẹ bóng cha sâu nặng ân tình
Lời ru của mẹ nhuộm tháng năm xa cách
Đêm yên bình ngày Tết quê hương cháy mãi trong hồn
Cổ tháp ngàn năm trầm mặc rêu phong
Cỏ hoang điêu tàn lạnh lẽo dấu chân một thời oanh liệt
Ai khóc ai đêm trăng ai oán nghìn trùng
Vọng lại giấc mơ hoang đêm lửa cháy bên trời rụng vỡ
Đẫm vết thời gian gục chết
Thu vàng rơi lối xưa chạm bóng trăng mờ sương khói phủ
Đôi mắt mẹ nhìn về khoảng không đôi chim lẻ bạn
Hai mái đầu bạc trắng chụm đầu nghe mùa xuân khẽ gọi
Đêm lặng yên đọc lại Tình già
Con sông thời gian mải chảy về biển lớn
Thiên đàng vẫy gọi cha đi
Mắt mẹ lệ nhòa ngồi đếm lá thu vàng rơi ngõ vắng.
14/4/2022
Nguyễn Đức Bá
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Xuống phố

Xuống phố Sáng nay trước khi đi làm con trai nói với mẹ: - Chiều đi làm về, con chở mẹ với em đi dạo phố noel ha? - Thiệt nghen. - Dạ mẹ. ...