Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2023

Sài Gòn khơi những niềm thương nhớ

Sài Gòn khơi những niềm thương nhớ

“Đêm Sài Gòn dịu dàng như mắt người thương/ Đi bên anh trên những con đường dập dìu xe cộ/ Sài Gòn náo nhiệt, ồn ào lùi lại phía sau”. Chẳng những với tình yêu nồng nàn hiện tại mà Sài Gòn trong thơ Phạm Tuyết Hạnh còn như chất men ký ức xa xăm: “Sài Gòn khơi những niềm thương nhớ/ Bầu trời soi mình trên vũng nước mưa trước hiên ảm đạm/ Cơn gió nhẹ lướt qua vừa đủ thấm lạnh vai gầy”…
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Đêm Sài Gòn dịu dàng như mắt người thương
Đi bên anh trên những con đường dập dìu xe cộ
Sài Gòn náo nhiệt, ồn ào lùi lại phía sau
Chỉ còn cái nắm tay anh thật chặt
Chỉ còn ánh mắt anh dịu dàng nhìn em mê đắm
Em say tình yêu quên cả lối về.
Anh như con ong vô tình
Con ong trốn mùa xuân đi đâu
Bỏ lũ mai vàng chẳng buồn khoe sắc
Đêm căng tức giọt mật
Cánh hoa buồn rơi rụng tả tơi
Như em thiếu anh, em làm sao yêu đời?
Sài Gòn khơi những niềm thương nhớ
Bầu trời soi mình trên vũng nước mưa trước hiên ảm đạm
Cơn gió nhẹ lướt qua vừa đủ thấm lạnh vai gầy
Góc quán quen chiều cuối năm người thưa vắng
Giọt cà phê hòa điệu nhạc tí tách buồn rơi
Em một mình em riêng nỗi nhớ chơi vơi!
Mùa xuân đẹp nhất Giêng, Hai
Mai, đào bắt đầu rơi dần cánh mỏng còn trơ đài nhụy
Sắc màu tươi chuyển màu cánh gián tan vào đất
Từ nhành khẳng khiu chồi non nhô ra mơn mởn
Uống giọt sương sớm mai thanh khiết, trong ngần
Vạn vật quyện hòa xuân rất thật xuân! 
Mặt trời đi xuyên đêm mang về ngày mới
Mùa xuân đi qua cho một mùa mới đến
Một mùa hoa tàn cho sắp sửa một mùa hoa
Tình yêu anh qua em, tình yêu ở lại
Bốn mùa ngát xanh
Ru em giấc mộng an lành!.
17/2/2021
Phạm Tuyết Hạnh
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Nhà văn nữ thử yêu một chút cũng đâu có sao 23 Tháng Tư, 2022 Nhà văn nữ Phương Huyền giới thiệu tác phẩm “Yêu một chút cũng đâu có sa...