Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2023

Hạt thánh thiện bền bỉ nảy mầm

Hạt thánh thiện bền bỉ nảy mầm

Vượt qua chính mình bằng bước chân độ lượng// Cây quỷ dữ mọc tua tủa trước mặt/ Nhảy nhánh những bạch tuộc// Trái tim khối óc trổ bông màu của máu/ Hạt thánh thiện bền bỉ nảy mầm/ Dìu tôi đi qua giông tố!
Nhà thơ trẻ Nguyễn Trọng Lĩnh quê Nghệ An hiện sống và làm việc ở Quảng Nam
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Đau cơn đau đời người nghệ sĩ
Như bàn tay sấp ngửa
Nở ra đài sen và co về nắm đấm
Nụ hài thôi miên bóng đèn sân khấu
Lệch chuẩn – lấm lem phong sàn
Rớt hố bi ai!
Vượt qua chính mình bằng bước chân độ lượng
Cây quỷ dữ mọc tua tủa trước mặt
Nhảy nhánh những bạch tuộc
Trái tim khối óc trổ bông màu của máu
Hạt thánh thiện bền bỉ nảy mầm
Dìu tôi đi qua giông tố!
Quờ tay dìu dắt linh hồn đầu thai
Bóng ma vắt vẻo trong tán cây
Để lộ oan trái trên khuôn mặt gầy hốc trắng nhợt 
Đầu tóc xù lên màu lông nhím
Tiếng cười vang cánh cổng địa ngục
Bỏ đời bôn tẩu kiếp liêu trai!
Chiếc khẩu trang che khuất ánh hồn nhiên
Virus corona là gì hả mẹ?
Con lạc bạn, lạc cô ở trường ở lớp
Không bá cổ vai và nhăn nhúm nụ cười nửa khuôn mặt sữa
Hàm răng xinh mụ phù thủy cướp mất rồi
Ánh mắt con vắng biệt rong chơi!
Em là ai trong mảnh vỡ cuộc đời?
Lọt lòng đã là rác
Hên xui – sinh tồn nhờ rác, không tuổi không tên
Mẩu bánh mì dư là xa xỉ môi mềm
Bốn mùa trôi qua trong một mùa hoang dã
Trường học, công viên quá ư xa lạ. Chỉ mùi rác thân quen!
Giá mà tồn tại “giá như”
Vớt vát niềm tin khi sự thật phô bày
Tự thôi miên tư duy, thôi miên con mắt
Tìm phép màu đổi thay quá khứ
Thói đời ưa chuộng
Và dối lừa mình bằng ảo thuật. Giá như!
Lưỡi cày liếm khuyết thời gian
Từng ngày, từng ngày lật xới luống đất ục ịch
Vết xước, hen rỉ gam màu sáng – tối thay nhau in bám
Lưng còng, vai yếu, chân thô, tay sạm, mặt đen… khắc khổ
Lưỡi cày theo cha vượt qua giông tố
Một vầng hao khuyết tựa nhau!.
19/6/2021
Nguyễn Trọng Lĩnh
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi

Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi… Nói đến làng quê Việt Nam là chúng ta nhắc đến những dòng sông, bến nước, con đò đã gắn bó từ xa xưa...