Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2023

Có khoảnh khắc đôi mắt thay lời hấp hối

Có khoảnh khắc
đôi mắt thay lời hấp hối

“Mây giăng trăng trôi dòng xa khơi/ Bên sông trăng miên man u hoài”. Từ nỗi buồn man mác mơ hồ “Hoang vu cơn mê còn điêu linh” đến nỗi buồn quặn thắt thực tại đớn đau “Có khoảnh khắc đôi mắt thay lời hấp hối”, thơ Huỳnh Thanh Liêm chất chứa nhiều cung bậc ai oán phận người “Bất giác cay cay, bất giác nhói lòng!”…
Nhà thơ Huỳnh Thanh Liêm
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Cong cong treo cao vàng chân mây 
Mây giăng trăng trôi dòng xa khơi
Bên sông trăng miên man u hoài
Phong trần phiêu linh qua dòng đời
Hoang vu cơn mê còn điêu linh
Hao gầy đêm chênh vênh. Chơi vơi ngày chưa lên! 
Côi cút đâu, mà đành lạc lõng 
Dấn thân còn trải mấy đau lòng?
Sách thơ bụi phủ lên dày, mỏng 
Khách thơ lầm lũi lẽ tang bồng
Còn say trong máu, nương đồng vọng,
Dựa cốt hồn, chọn xứng nghĩa tồn vong!
Quê hương, đâu cứ phải tuyệt vời 
Là ký ức một thời, tuổi thơ đủ đầy, khó nhọc
Là mẹ cha, bạn bè, trường học. Những vui buồn thật nhất 
Là thương, là nhớ cái nơi níu chân người đi, ở
Nơi hiếu nghĩa dùng dằng, trăn trở: sinh thành ở đó, còn không?
Bất giác cay cay, bất giác nhói lòng! 
Có khoảnh khắc đôi mắt thay lời hấp hối 
Bởi kiệt cùng và ống thở không cho người ta được nói
Máu mủ ruột rà hiểu thấu điều thiết tha nhắn gửi 
Vậy mà không thốt nổi ra lời… hứa. Tột cùng rưng rưng
Chúa ơi, đã đành là phần số
Hãy rũ lòng, lời sau cuối của lâm chung! 
Chạy là lội là bơi, là đi bằng chân kẻ khác! 
Là ghe thuyền mủng mảng trong dòng nước bạc
Là đổi chác bán mua trong cái gọi là công tác 
Một bên chạy trốn, một bên kiếm tìm
Rồi còn chạy ngược chạy xuôi
Còn chạy cố tình làm mệt vì ham sống và sợ chết!.
1/1/2021
Huỳnh Thanh Liêm
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nguyễn Khải - Vui buồn một đời văn

Nguyễn Khải - Vui buồn một đời văn Xuất phát điểm từ một nhà báo cơ sở ở địa phương đã in đậm dấu ấn trong văn nghiệp của Nguyễn Khải: Mọi...