Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2023
Lê Hà Ngân: Vị quê
1. Tuyết bay lả tả. Con đường ngập tràn tuyết trắng. Đèn đại lộ
vẫn sáng rực, thấp thoáng bóng người áo choàng kín mít đang co bước chân trong
giá lạnh. Thi thoảng vài bóng người ngoái đầu nhìn theo một người đàn ông châu
Á đang cầm một cành cây gầy guộc trên tay.Chiếc mũ lông màu đen nhấp nhô bước
chân về phía chung cư cuối con đường ngoại ô Paris. Bước chân mỗi lúc một nhanh
hơn, đôi vai gầy nhấp nhô phủ đầy tuyết trắng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Áo Hoa Ngày luân chuyển theo nhịp điệu của trời đất. Sài gòn sớm mai mờ hơi sương trong se lạnh mùa noel. Thời gian như muốn tạo một dấu...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét