Thứ Hai, 26 tháng 6, 2023

Mỗi con chữ là một nghĩ suy ân nghĩa đời

Mỗi con chữ là một
nghĩ suy ân nghĩa đời

Nhà thơ lớn Lê Đạt trước đây từng xem công việc làm thơ là “phu chữ”. Còn với Từ Dạ Linh bây giờ cụ thể hơn: “Vốn nông dân ta mang trên mình trăm ngàn ân nghĩa/ Hạt lúa nuôi ta qua bão giông, nắng gắt giọt giọt mồ hôi/ Con chữ lắng nhân tâm, đắn đo trước trường văn trận bút”. Đôi khi với nhà thơ gốc Quảng Nam đang làm báo ở Kon Tum, được trao Tặng thưởng Thơ 1-2-3 tháng 10.2020, thì chữ nghĩa như “Mật ngôn tình chỉ gió biết mà thôi”…
Nhà thơ Từ Dạ Linh
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Mỗi con chữ là một nghĩ suy ân nghĩa đời
Ta phu chữ nhọc nhằn ơn đất
Nở sinh nào mà chẳng quặn đau.
Vốn nông dân ta mang trên mình trăm ngàn ân nghĩa
Hạt lúa nuôi ta qua bão giông, nắng gắt giọt giọt mồ hôi.
Con chữ lắng nhân tâm, đắn đo trước trường văn trận bút.
Hơn cả ngôn từ
Ta vẽ gió những nụ mầm tươi mới
Nắng vàng tô phơi phới điệu hồng trần!
Ngày ta nợ em những điều chưa nói
Có gì đâu gió nói hộ niềm riêng
Thẳm sâu cái nhìn trìu mến, thế giới lặng im, hóa cầu vồng.
Kỷ niệm nhoi nhói đóa hồng xưa
Ta không thể đong mùa qua hương gió
Đếm bình yên qua tiếng em khẽ cười.
Không thể gọi tràn trề ngày tháng cũ
Sao kỷ niệm tươi rói nở nụ hồng
Vết xước gợi niềm mong, kỷ niệm xanh rêu chợt quay về.
Tình là vậy đừng đi tìm câu hỏi
Ta không đổ vào chiều những nỗi buồn quá cố
Vệt thời gian loang lổ đáy thiên hà.
Ta ngỡ xa nhưng trong tầm tay với
Tưởng rằng gần hóa vời vợi xa xăm
Tình là vậy nương mạch nguồn duyên khởi, chạy lòng vòng.
Đông về kỷ niệm xanh màu rêu
Có nỗi nhớ khắc vào nỗi nhớ
Chạm tên nhau hơi thở đã bạc đầu.
Thôi em nhé, chất chồng lên ngày tháng
Những niềm thương chểnh mảng có vì nhau?
Ngày thành mắt bão, đêm âu lo, kỷ niệm xanh rêu chợt thức.
Mật ngôn tình chỉ gió biết mà thôi
Ta gửi người mật ngôn tình của gió
Người trao nụ cười bí ẩn, ghét làn môi.
Tình là vậy đôi khi là theo đuổi
Là chú Cuội đeo bám mãi chị Hằng
Đêm òa vỡ thanh khiết, vầng trăng của gió khúc khích cười.
Cho em – người đàn bà kiêu hãnh mỉm miệng cười
Thôi em nhé, hương mùi xưa lưu lại
Cầm yêu thương trong thăm thẳm một ánh nhìn.
Em người đàn bà kiêu hãnh, cợt đùa ta nông nổi
Ừ có sao đâu, ta không cắt nghĩa được chữ yêu
Thì em nhé, ta nông nổi, say ánh nhìn ngày ấy đến giờ.
16/12/2020
Từ Dạ Linh
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Phía trước nhà có giàn mơ dại

Phía trước nhà có giàn mơ dại Cánh cổng gỗ thôi màu sơn, tróc từng mảng, lập cập mở ra cùng tiếng kẹt dài hút sâu về phía mênh mông cả cán...