Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2023
Gió thổi từ đồng
Người ta nhìn thấy mẹ tôi chết trên bàu lách. Hai chân mẹ
trên bờ, mặt sấp xuống ruộng nước, ướt sũng. Những người đàn ông tốt bụng trong
xóm cột tấm vải rằn ri vào cây sào lớn, bỏ mẹ vào trong rồi tức tốc khiêng về.
Mẹ bị bệnh động kinh, lên cơn khi đang bắt cá giữa đồng. Cậu nghe tin, chạy tới,
khóc từ ngoài ngõ khóc vào.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
“Tùy bút Sài Thị”: Từ khơi thông cội nguồn lịch sử, đến vút cao văn hóa sông Hồng Không một thành lũy nào vững bền bằng thành lũy nhân d...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
.jpg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét