Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2023
Truyện ngắn Phạm Hữu Hoàng: Tiếng xưa
Truyện ngắn Phạm
1. Ông Sầm xuống sân bay vào lúc 4 giờ chiều. Ra khỏi nhà
ga, ông gọi một chiếc taxi. Anh tài xế nhanh nhảu xách cái va li bỏ vào cốp sau
rồi mở cửa xe nhã nhặn: “Mời bác lên xe”. Ông khoan khoái ngồi vào chiếc ghế nệm,
tựa người vào thành ghế. “Bác về đâu?”, anh lái xe hỏi. Ông nói địa chỉ. Anh ta
gật đầu, cho xe chạy. Qua ô kính, cảnh vật loang loáng lướt nhanh, ông ngắm say
sưa đồng ruộng, con mương, những mái nhà ẩn hiện dưới bóng tre xanh ngắt… “Ba
mươi năm rồi còn gì!”, ông nói thầm.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái chi còn lại họa còn văn chương
"Cái chi còn lại họa còn văn chương" Những ranh giới giữa đạo và đời đã không còn nữa, mà quấn quyện vào nhau trong một dòng chả...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét