Hơn tuần nay, thời tiết thật lạ. Có những hôm, trời
nắng thật đẹp. Không phải ánh nắng gay gắt tỏa hơi nóng hầm hập của mùa Hè.
Cũng chẳng phải ánh nắng chói chang báo hiệu một ngày buốt giá của mùa Đông. Mà
là những tia nắng hanh vàng ấm áp, hòa nhịp với những làn gió mát hiu hiu khiến
lòng người chợt thoáng xao xuyến, bâng khuâng. Có những hôm, trời mưa dầm dề.
Trời đất u ám, cây cỏ xơ xác vì những trận mưa dai dẳng kéo dài tưởng chừng
không bao giờ tạnh. Có những hôm, trời đang nắng, bất chợt lại mưa. Những cơn
mưa ào ào đổ như trút nước. Những hạt mưa nặng nề rơi xuống tạo thành những tiếng
ầm ầm trên mái nhà, đan kết lại thành những màn lưới màu xám bạc phủ giăng khắp
nơi nơi. Rồi tụ lại thành những dòng nước chảy xiết hai bên lòng đường. Thế rồi,
mưa chợt tạnh, trời lại trở nắng. Những tia nắng lung linh chiếu xuyên qua những
vòm cây còn lóng lánh những giọt nước mưa tạo thành những mầu sắc rực rỡ của cầu
vồng. Phải chăng đó là những dấu báo hiệu mùa Thu đang trở về?
Mùa Thu, mùa gợi nguồn cảm hứng của thi nhân để dệt
nên muôn vần thơ trầm bổng, mùa khơi động tâm hồn của nhạc sĩ để viết lên biết
bao khúc nhạc tuyệt vời ca tụng mùa Thu. Mùa rừng cây thay đổi sắc áo tạo nên bức
tranh lập thể với muôn vàn màu sắc được điểm tô bởi nét cọ thần kỳ của thiên
nhiên khiến ngẩn ngơ lòng người. Có thể nói mùa Thu là mùa tuyệt vời nhất ở
vùng đất giá băng này. Mùa Thu không quá ngắn ngủi như mùa Xuân, không nóng bức
hừng hực như mùa Hè, cũng không rét buốt lạnh lẽo như mùa Đông. Tuy mùa Thu ở
nơi đây không có cảnh "Con nai vàng ngơ ngác. Đạp lên lá vàng
khô" nhưng vẫn đủ khiến rung động lòng người.
Kể cũng lạ. Chỉ sau vài cơn gió mát dìu dịu thoáng
qua, cả thành phố bỗng dưng nhuốm một sắc thái khác hẳn bầu không khí rộn rịp,
hối hả của mùa Hè. Những chiếc áo T-shirt, những bộ áo tắm màu sắc sặc sỡ âm thầm
nhường chỗ cho những bộ y phục mùa Thu với màu sắc hài hòa, thanh nhã. Thời tiết
cũng đột ngột đổi thay. Những buổi sớm đầu Thu, trời mát lành lạnh. Không phải
cái lạnh buốt đến tận óc mà chỉ hơi lành lạnh, vừa đủ để ta chợt thấy thèm làn
hơi ấm từ ly cà phê thơm ngát trên tay. Vào xế trưa, tiết trời thật dễ chịu, ấm
nhưng không nóng, mát nhưng không lạnh. Nền trời cao, trong vắt điểm tô bởi vài
cánh chim. Buổi tối, nhiệt độ bắt đầu giảm dần, trời trở lạnh vừa đủ để cho những
chiếc áo khoác mùa Thu được dịp đem ra chưng diện. Thế rồi, những hàng cây
trong thành phố lần lượt theo nhau thay đổi sắc áo. Có những cây phong vài hôm
trước còn xanh ngăn ngắt, ấy thế mà chỉ sau vài trận gió lạnh thổi ngang đã vội
chuyển màu. Chả mấy chốc mà phong cảnh bỗng dưng trông lạ hẳn khiến ta thoáng
ngẩn ngơ. Cứ thử lái xe dọc theo những con đường rợp bóng cây mà xem. Những
hàng cây lá đỏ, vàng, cam, tía, lam chen lẫn nhau tạo thành những bức tranh lập
thể thật độc đáo. Đẹp quá phải không?
Mà cũng chẳng cần phải đi đâu xa, chỉ quẩn quanh
trong khuôn viên của ngôi trường Đại Học thôi cũng đã có biết bao cảnh thật đẹp.
Cứ mỗi cơn gió nhẹ thoáng qua là những phiến lá phong cam, đỏ, tím, vàng lại
thi nhau rời cành, chao lượn uyển chuyển như những cánh bướm, rồi khẽ khàng đáp
xuống nằm rải rác đó đây trên những thảm cỏ xanh mượt, hay bên những luống hoa
cúc vàng sặc sỡ. Những phiến lá Ivy rực rỡ đủ màu sắc phủ theo bờ tường, theo
các vòm cửa sổ của những tòa building cổ kính cũng khe khẽ rung rinh như đang vẫy
chào đón mùa Thu tới. Và những tấm áo khoác của đám sinh viên là những nét chấm
phá sinh động cho cảnh sắc mùa Thu nơi đây. Hay ta cũng có thể thả bộ lang
thang theo những lối mòn trong công viên để có thể ngắm nhìn thật gần những phiến
lá đổi màu.
Chao ơi, biết cơ man nào là lá, mà mỗi phiến lá dường như lại mang một màu sắc riêng biệt thì phải. Cứ thử nhìn kỹ mà xem. Những vòm lá đan nhau ở tít tận trên cao cũng nhuốm màu vàng, cam, đỏ, tím. Thế nhưng, những màu sắc đó hình như không giống với màu của những phiến lá chạy dài dọc theo hai bên lối ta đang đi, và lại cũng chẳng tương tự với màu của những xác lá đang ròn tan vụn vỡ dưới bước chân ta. Phải chăng vì ta hoa mắt nên không nhận rõ, hay vì nét cọ của tạo hóa quả thật quá thần kỳ? Mỗi lần trời trở gió thì một trận mưa lá lại rào rào trút xuống, tạo nên một cảnh sắc thật đẹp, mà cũng rất độc đáo, đặc biệt. Phải chăng đây cũng là một trong những nét quyến rũ của mùa Thu?
Chao ơi, biết cơ man nào là lá, mà mỗi phiến lá dường như lại mang một màu sắc riêng biệt thì phải. Cứ thử nhìn kỹ mà xem. Những vòm lá đan nhau ở tít tận trên cao cũng nhuốm màu vàng, cam, đỏ, tím. Thế nhưng, những màu sắc đó hình như không giống với màu của những phiến lá chạy dài dọc theo hai bên lối ta đang đi, và lại cũng chẳng tương tự với màu của những xác lá đang ròn tan vụn vỡ dưới bước chân ta. Phải chăng vì ta hoa mắt nên không nhận rõ, hay vì nét cọ của tạo hóa quả thật quá thần kỳ? Mỗi lần trời trở gió thì một trận mưa lá lại rào rào trút xuống, tạo nên một cảnh sắc thật đẹp, mà cũng rất độc đáo, đặc biệt. Phải chăng đây cũng là một trong những nét quyến rũ của mùa Thu?
Có những buổi sớm, trời se lạnh, lái xe dọc theo
Don Valley Parkway, ta bỗng ngỡ ngàng trước nét cọ thần kỳ của hóa công. Những
tia nắng chiếu xuyên qua những hạt sương long lanh đọng trên những cọng cỏ xanh
mướt, trên những phiến lá đủ màu rơi rải rác đó đây trên những thảm cỏ mượt mà,
tạo nên những màu sắc vui tươi của bảy sắc cầu vồng. Những hàng cây thấp thoáng
ẩn hiện sau lớp màn sương mù hững hờ giăng ngang, với muôn vàn màu sắc rực rỡ
chập chùng đan quyện lẫn nhau tưởng chừng như bất tận. Hay những buổi chiều, rẽ
từ xa lộ vào con đường nhỏ dẫn đến khuôn viên campus Erindale của Đại Học
Toronto, ta đã sững sờ trước vẻ đẹp khó tả của cảnh sắc mùa Thu. Cũng chỉ những
hàng cây phong lá đỏ, vàng, cam, tím mọc xen lẫn nhau, cũng chỉ những ngọn đồi
đất hay những vực sâu hun hút, thế nhưng bỗng dưng lại tạo nên một vẻ đẹp vừa lộng
lẫy, vừa hùng vĩ vô cùng khi ta ngắm nhìn qua khuôn kính xe lái với tốc độ thật
nhanh dọc theo con đường nhỏ ngoằn ngoèo, khúc khuỷu. Cứ thử tưởng tượng mà
xem. Thoạt đầu, vừa từ xa lộ rẽ vào, những hàng cây râm mát dọc hai bên đường
khiến ta chợt thấy thoải mái sau những phút phóng xe vùn vụt len lách giữa những
dòng xe trên xa lộ. Quen đà, ta vẫn cứ để xe chạy nhanh hơn tốc độ hạn định khá
nhiều. Vừa lái xe, vừa ngắm nhìn vẻ đẹp thật nên thơ của những biệt thự thấp
thoáng sau những hàng cây đủ màu sắc dọc theo con đường nhỏ nhưng khá thẳng
này. Bất chợt, đường bỗng dốc dần xuống, rồi uốn lượn ngoằn ngoèo. Và nếu ta cứ
giữ nguyên tốc độ cũ, chiếc xe sẽ lao vun vút trên con đường quanh co uốn khúc
lượn theo bờ một vực sâu hun hút bên dưới. Eo ơi, thật thật khó tả vô cùng cái
cảm giác vừa chợt ùa vỡ trong lòng ta.
Tưởng chừng như tất cả các giác quan đều hoạt động cùng lúc trước những cảnh sắc loang loáng thay đổi liên tục theo tốc độ xe chạy. Những màu vàng, đỏ, tím, chàm, cam của hàng phong hòa quyện với những màu sắc tươi thắm của những cánh hoa dại mọc xen giữa những tảng đá nằm trên sườn những ngọn đồi thoai thoải bên lê đường, vừa lọt vào tầm nhìn của ta, thoắt cái đã vội nhường chỗ cho dãy hàng rào mỏng manh ôm dọc theo một vực sâu đen hun hút. Thế rồi, chỉ qua một khúc quanh, những tàng cây màu sắc rực rỡ lại hiện ra trước mắt ta. Cứ thế phong cảnh thay đổi không ngừng, khiến ta vừa thú vị, vừa hồi hộp khi thưởng thức những cảnh đẹp bất ngờ xuất hiện trước mắt. Nửa muốn đi chậm lại để có thể ngắm nhìn kỹ hơn những tuyệt tác của hóa công, nửa lại muốn phóng xe nhanh hơn để có thể thấy được những cảnh đẹp ẩn dấu ở phía trước. Nhưng rồi, sau khúc quanh cuối, hai hàng cây lại khoe sắc thắm hai bên lề đường dẫn đến khuôn viên Erindale campus với rặng liễu nghiêng nghiêng soi mình bên hồ nước....
Tưởng chừng như tất cả các giác quan đều hoạt động cùng lúc trước những cảnh sắc loang loáng thay đổi liên tục theo tốc độ xe chạy. Những màu vàng, đỏ, tím, chàm, cam của hàng phong hòa quyện với những màu sắc tươi thắm của những cánh hoa dại mọc xen giữa những tảng đá nằm trên sườn những ngọn đồi thoai thoải bên lê đường, vừa lọt vào tầm nhìn của ta, thoắt cái đã vội nhường chỗ cho dãy hàng rào mỏng manh ôm dọc theo một vực sâu đen hun hút. Thế rồi, chỉ qua một khúc quanh, những tàng cây màu sắc rực rỡ lại hiện ra trước mắt ta. Cứ thế phong cảnh thay đổi không ngừng, khiến ta vừa thú vị, vừa hồi hộp khi thưởng thức những cảnh đẹp bất ngờ xuất hiện trước mắt. Nửa muốn đi chậm lại để có thể ngắm nhìn kỹ hơn những tuyệt tác của hóa công, nửa lại muốn phóng xe nhanh hơn để có thể thấy được những cảnh đẹp ẩn dấu ở phía trước. Nhưng rồi, sau khúc quanh cuối, hai hàng cây lại khoe sắc thắm hai bên lề đường dẫn đến khuôn viên Erindale campus với rặng liễu nghiêng nghiêng soi mình bên hồ nước....
Có những hôm, trời mưa thật nên thơ. Những hạt mưa
lất phất giăng nhẹ, chỉ vừa đủ để làm ẩm mái tóc, để hơi lành lạnh bờ vai.
"Mưa ướt mi người yêu" dễ thương như thế đó. Cũng có những buổi, trời
mưa rả rích suốt cả ngày. Nhịp mưa rơi trên mái nhà như âm điệu rộn ràng của một
khúc nhạc: "hạt mưa, mưa rơi tí tách, mưa tuôn róc rách, mưa xuyên qua
mành...". Ta cứ lắng nghe tiếng mưa rơi ròn rã, để rồi chợt thoáng xao xuyến,
bâng khuâng khi chạnh nhớ lại những cơn mưa ở nơi quê nhà ngày xưa ấy. Cũng có
những hôm, trời đang nắng, bất chợt đổ mưa.
Trời đất u ám, tối sầm, tưởng chừng như trút hết nỗi giận hờn vào những hạt mưa ào ào tuôn trên mái nhà, rồi tụ lại thành những dòng nước cuồn cuộn chảy xiết dọc theo hai bên lòng đường. Những hàng cây ủ rũ dưới trận mưa nặng nề, thật ảo não. Nhưng rồi, mưa chợt tạnh, trời trở nắng. Những tia nắng hanh vàng chiếu xuyên qua những vòm lá còn ướt đẫm nước mưa rồi phản chiếu thành những màu sắc lóng lánh của cầu vồng, tạo nên một vẻ quyến rũ bất ngờ của mùa Thu.
Trời đất u ám, tối sầm, tưởng chừng như trút hết nỗi giận hờn vào những hạt mưa ào ào tuôn trên mái nhà, rồi tụ lại thành những dòng nước cuồn cuộn chảy xiết dọc theo hai bên lòng đường. Những hàng cây ủ rũ dưới trận mưa nặng nề, thật ảo não. Nhưng rồi, mưa chợt tạnh, trời trở nắng. Những tia nắng hanh vàng chiếu xuyên qua những vòm lá còn ướt đẫm nước mưa rồi phản chiếu thành những màu sắc lóng lánh của cầu vồng, tạo nên một vẻ quyến rũ bất ngờ của mùa Thu.
Mùa Thu, mùa của những nụ hồng kính dâng Mẹ hiền
nhân ngày lễ Vu Lan, mùa của ngày tựu trường, mùa của các bé thơ mừng đón Tết
Trung Thu, mùa của ngày lễ Halloween, Thanksgiving. Mùa Thu, mùa của những đóa
hoa cúc vàng khoe sắc thắm, mùa của rừng cây thay sắc áo, mùa của những cơn mưa
dai dẳng, rả rích kéo dài suốt ngày. Mùa Thu, mùa của những buổi thẩn thơ dạo
chơi theo những lối mòn ngập đầy xác lá trong công viên. Hay nằm gối đầu dưới gốc
cây lặng ngắm nhìn cảnh gió đùa lá bay bay, để thả hồn mơ mộng vẩn vơ, để dệt
những vần thơ ngu ngơ, vụng về... Mùa Thu ơi mùa Thu, phải chăng Thu đã về...
Thu quyến rũ
Đoàn Chuẩn - Từ Linh - Thu Hà
Tứ Diễm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét