Cô bé tóc dài
Thơ Trần Dzạ Lữ
Nhạc Nguyễn Tất Vịnh
Tiếng hát Quang Minh
Chiều nào cô bé ngang qua đây
Vô tình làm rớt sợi tóc mai,
Khiến ai sửng cả đời kiêu bạt
Và chết chìm trong biển cảm hoài
Cô bé ơi cô con nhà ai
Mà tiếng như chim hót giữa đời
Đến mây cũng muốn ngừng phiêu lãng
Và gió bu theo dáng nguyệt gầy
Ngày nào cô bé ngang qua đây
Sàigòn chợt có gió heo may
Hay hương mật của kỳ hoa ấy
Phả xuống tim ai mộng mị dài
Này cô bé ngang ngang cô bé ơi
Tóc dài mắt biếc đỏ đôi môi,
Có phải bùa mê không hỡi bé,
Sao sầu ngấm ngấm cháy trong tôi.
Rồi chẳng chiều nào cô qua đây
Hình như trời đất đã buồn lây
Và tôi còn lại trên môi nhớ
NHƯ SAM
Thơ Trần Dzạ Lữ
Nhạc Thảo Trang
Tiếng hát Nguyễn Cát Tiên
Mình vẫn như loài sam
Cứ đeo nhau quấn quýt
Có khi không cần biết
Địa Ngục hay Thiên Đàng!
Một ngày anh thiếu em
Là bầu trời thiếu nắng
Một ngày em vắng anh
Là hoàng hôn bằn bặt…
Anh rất sợ nước mắt
Làm ướt mi trăng rằm
Em rất sợ mùa xuân
Vội vàng bay qua mất!
Phải là lần thứ nhất
Đôi hồn quyện vào nhau?
Có gì như hương mật
Rót vào đêm chiêm bao!
Anh sẽ là niềm đau
Nếu không còn tin nhắn
Em sẽ rất ân hận
Nếu phải chia lìa nhau!
Phải chăng mình thương nhau
Chẳng qua là định số
Em là ai mà ngỡ
Người về từ ca dao…
Khác gì loài sam đâu
Mình đeo cho hết kiếp
Đọan trường? Không cần biết
Tháng 2 năm 2011
Trần Dzạ Lữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét